远方的小白桦 | Atlibby
Một đôi bốt được lau đến là sạch sẽ nhanh nhẹn mạnh mẽ giẫm lên lối đi bộ, Ivan Braginsky không cúi đầu nhìn đường, nhưng luôn có thể khéo léo tránh khỏi mọi vũng nước nhỏ trên đường đi. Đầu ngón tay mang những chết chai sạn nhanh nhẹn xẹt qua hàng rào tre bên đường, cùng chiếc khăng quàng cổ trắng tựa như chú chiến mã Kostya. Tất cả những cô gái trên đường mà gặp phải anh cũng không nhịn được mà nhìn chàng chiến sỹ anh tuấn trẻ tuổi này một lần nữa.
Mang theo lòng hư vinh trong vô thức của một thanh niên, trong lòng Ivan biết rõ bản thân mình rất dễ thu hút người khác. Dù cho anh chạy bằng hai chân vẫn sẽ phóng khoáng như khi anh đang cưỡi trên lưng ngựa. Thế nhưng Kostya bị anh để lại nơi đóng quân – bởi vì hiện tại anh không phải đang ở trên con ruộng hoang Mozhaysk, mà là là ở trong thành phố Moscow. Vào cuối tháng 10, khi dòng binh lính mới cuồn cuộn không dứt đến bổ khuyết vào, Bộ Thống soái tối cao bắt đầu điều một ít lính từ tiền tuyến về để bọn họ tạm thời nghỉ ngơi và củng cố lại. Kỵ binh của Ivan cùng cả bộ binh của Vương Diệu cũng nằm trong số đó.