Vương Diệu… Vương Diệu… đọc đi đọc lại đều thấy nghe “phê” hơn Wang Yao ;_;
Mở đầu
Имя твоё неизвестно. Подвиг твой бессмертен
Tên họ của các anh không ai biết, chiến công của các anh mãi mãi trường tồn
——Hồng trường Moscow, Đài tưởng niệm chiến sĩ vô danh
1.
“Sao chúng ta không đi hỏi giáo sư Braginsky đi?”
Để chào mừng 66 năm thắng lợi của cuộc chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, học viện mỹ thuật Moscow đang lên kế hoạch tổ chức một buổi triển lãm tranh. Có thể thấy, thầy và trò đều có một sự nhiệt tình cao trong việc sáng tác. “Nhưng mà vẫn còn thiếu một bức tranh chân dung.” Viện trưởng Vasilenko nói, “Tất nhiên, tranh chân dung tham gia triển lãm cũng không ít, nhưng người vẽ tranh suy cho cùng cũng chưa từng trải qua cuộc chiến…”
Đúng vậy, cần một bức chân dung người lính thật sự gây rung động lòng người: Tác giả phải là người yêu dấu nhất của nhân vật chính, cho thấy nỗi đau và sự nhiệt tình chân thật nhất của đối tượng trong thời kỳ chiến tranh… Phải chi tác giả đã thực sự vai kề vai chiến đấu cùng với chính đối tượng thì mọi chuyện đã dễ dàng hơn rồi. Chính viện trưởng cũng đã thử qua việc này, nhưng ông chưa bao giờ thấy hài lòng. Dù sao thì, khi chiến tranh kết thúc, ông ấy mới bảy tuổi.
“Không phải giáo sư Braginsky đang vẽ một bức chân dung sao ạ?” Một học sinh đề xuất cho viện trưởng. Continue reading “[Bức chân dung để dở] Chương 1” →
Like this:
Like Loading...