[Họ Ngô bao giờ cũng bị họ Trương đè] C5

Lần trước mình có dịch thiếu khúc cuối chương 4, nên mọi người đọc bổ sung trước khi đọc chương 5 nhé. Link!

 Và hiện vẫn đang tuyển beta cho truyện này.

CHƯƠNG NĂM

Lúc còn sống, ông nội Ngô từng nói với Ngô Tà rằng một khi đã xuống đấu thì bất cứ chuyện kỳ quái gì cũng có thể xảy ra, muốn giữ được cái mạng nhỏ thì nhất định phải điềm tĩnh. Lúc đó, Ngô Tà đâu ngờ những chuyện kỳ quái ở đây còn bao gồm cả việc mình với một gã béo, một cái xác hồ li mắt xanh và một vị mỹ nữ nghìn tuổi ẩu đả trên giường.

Continue reading “[Họ Ngô bao giờ cũng bị họ Trương đè] C5”

[Họ Ngô bao giờ cũng bị họ Trương đè] C4

CHƯƠNG BỐN

Thân là ông chủ nhỏ của tiệm đồ cổ, ngoại trừ thuộc tính gian thương ra, Ngô Tà tự nhận mình là một thanh niên tốt có học thức, có giáo dục, có khí độ, hẳn là sẽ nhanh chóng làm thân với những người cùng đi Sơn Đông lần này mới phải. Phan Tử và Đại Khuê đều đã giải quyết xong, chỉ còn sót mỗi tên đang ngồi ngủ kia!

Continue reading “[Họ Ngô bao giờ cũng bị họ Trương đè] C4”

[Họ Ngô bao giờ cũng bị Họ Trương đè] C2

CHƯƠNG HAI

Người tình cũ lâu ngày gặp lại thường sẽ làm gì?

Nếu là các cặp nam nữ thông thường, hẳn là sẽ ôm ấp khóc lóc tỉ tê kể nỗi nhớ thương. Đáng tiếc “Nhất Ngũ” đây là một đôi cẩu nam nam đã quen thói hống hách ngạo ngược dưới trần gian, có bị băm vằm họ cũng không thể nói ra mấy lời yêu đương sến súa, chứ đừng nói đến chuyện nước mắt đầm đìa —- Thật ra Ngô Lão Cẩu trước giờ đều cảm thấy Trương Khởi Sơn thuộc loại động vật máu lạnh không có tuyến lệ.

Nhưng tục ngữ lại có câu này rất là hay: “Tiểu biệt thắng tân hôn”. Lão Phật Gia tỏ ý không thích mấy vụ ôm ấp khóc lóc tỉ tê kể nỗi nhớ thương, hắn thích dùng ngôn ngữ cơ thể và hành động để thể hiện hơn.

Thế là trong vòng mấy ngày ở đây, đôi cẩu nam nam này fap rồi lại fap, qua đó đã thể hiện đầy đủ các loại chân lý như là “Đàn ông đều là động vật sống bằng nửa thân dưới” và “Tình là do làm mà ra” và “Tiểu biệt thắng tân hôn, đại biệt thì phát điên lên”.

  Continue reading “[Họ Ngô bao giờ cũng bị Họ Trương đè] C2”

[Họ Ngô bao giờ cũng bị Họ Trương đè] C1

CHƯƠNG MỘT

 

 

Ngô Lão Cẩu sống cả đời, có yêu ma quỷ quái gì chưa gặp qua? Thần tiên yêu quái quỷ sứ gì ấy, tin ắt có, không tin ắt vô. Thân là một thợ khoét đất, lúc đào cát có cầu nguyện một chút cũng chẳng có gì lạ. Nhưng! Mà! Đúng, chính là “nhưng mà”! Tại sao sau khi chết y không biến thành một linh hồn lượn lờ đến chỗ Điện Diêm Vương để gặp Diêm Vương mà lại nhìn thấy tên lão đại của Cửu Môn, Trương Khởi Sơn, Trương Đại Phật Gia đây?!

 

Đệt! Cái này không đúng với truyền thuyết gì cả! Đáng ghét! = 皿 =

 

Ngô Lão Cẩu bị sốc đến ngây người, nhưng đối phương thì không.

 

Đầu lưỡi bên kia vẫn tự nhiên tách lưỡi và răng của Ngô Lão Cẩu ra, từng bước tiến sâu vào trong như một tên cường đạo, không chút khách khí khuấy đảo trắng trợn bên trong khoang miệng kia.

 

Hương vị này…

 

Khóe mắt Ngô Lão Cẩu bỗng dưng đỏ hoe.

 

Hai tay vòng lên trên cổ đối phương.

 

Mặc kệ, dù gì cũng sắp chết rồi, cứ hun cho đã đi rồi nói!

 

Continue reading “[Họ Ngô bao giờ cũng bị Họ Trương đè] C1”