Tác giả: 楉栩
Dịch: Atlibby
Đã có per
Đợi bộ bà xã lâu quá nên dịch 1 shot tấu hài tạm vậy
1.
Tôi tên là Dư Tường, mọi người đều gọi tôi là Tiểu Vũ.
Tôi có một thằng bạn nối khố 10 năm, nó tên Trương Triết Hạn, là một ngôi sao.
2.
Tôi theo nó chìm chìm nổi nổi ở showbiz nhiều năm rồi, trong lòng tôi nó luôn là một thằng đàn ông kiên định thực thụ có nghĩa khí, cốt khí, dám làm dám chịu.
Sau đó, nó gặp phải người nọ.
3.
Lần đầu tiên gặp được Cung Tuấn là cái hôm khởi quay kia của bọn họ.
Ấn tượng thứ nhất, rất đẹp trai, một người cao gầy thuận mắt, trông thì có vẻ là một người đơn thuần vô hại, nhìn cái là biết chắc hẳn được rất nhiều cô gái thích.
Chào hỏi với tôi cũng ngoan ngoãn mà kêu: “Anh Tiểu Vũ.”
Nhìn như một thằng bé vừa mới ra khỏi ghế nhà trường, chẳng trách đạo diễn tìm cậu ta đến diễn.
Lại nhìn đến dáng vẻ thô kệch, cảm giác một đấm là khiến cậu ta vỡ đầu của Trương Triết Hạn.
Chỉ là bộ dạng này của Trương Triết Hạn mà diễn đam mỹ cải biên? Đạo diễn có lẽ điên rồi.
4.
Là tôi điên rồi.
Ai có thể nói cho tôi hay thằng bạn nối khố trai tráng một đấm có thể quật cả một đám người đã đi đâu mất rồi??? Chàng công chúa mong manh này là ai???
Còn cả tên Cung Tuấn kia, trong phim ánh mắt dụ dỗ bàn tay không thành thật thì cũng thôi đi, ngoài phim sao còn có thể xáp miết bên cạnh Trương Triết Hạn chứ??? Tôi làm trợ lý mỗi ngày còn không có sát rạt với nó vậy!
Không bình thường! Tên Cung Tuấn này không bình thường!
Còn Trương Triết Hạn nữa sao mày cứ nhìn cậu ta rồi cười vậy?!!
5.
Gần đây Trương Triết Hạn nóng đến chẳng buồn ăn, thêm phần phải giữ dáng, căn bản có lúc không ăn luôn.
Tôi khuyên đến sắp mòn cả miệng, nó cũng chỉ ăn có tí trái cây.
“Thầy Trương.”
Cung Tuấn bưng một cái bát đi vào RV của bọn tôi, vừa định bảo tên khách không mời này sao cứ thế mà xông vào, thì cậu ta đã lên tiếng trước.
“Anh Tiểu Vũ cũng ở đây ạ.”
Haha, không sao được, khéo chừng chú mày thành trợ lý của nó?
“Em vừa nấu chút canh gà, thấy gần đây anh không ăn gì hết, thế này không tốt với cơ thể.”
Tôi nhìn nhìn bát canh gà, chắc là ăn rất ngon, ngửi đã thấy thơm, chẳng qua tiếc ghê~
“Cậu ta ăn không vào, bọn tôi hôm nào cũng đem đồ ăn dinh dưỡng cho mà cậu ta cũng không ăn.”
Cung Tuấn nghe xong liền cau mày, bộ dạng như một cô vợ nhỏ bị oan ức.
“Thầy Trương anh cứ thế này thân thể sẽ suy sụp đó, anh phải ăn chút gì đi nào~”
Tôi bị vẻ mặt lẫn cái giọng buồn nôn của cậu ta làm nổi da gà cả người, kẻ này bị bệnh gì thế?
“Đã bảo cậu ấy không…”
“Rồi rồi rồi, anh ăn một chút.”
Lời tôi nói còn chưa hết thì đã thấy Trương Triết Hạn nâng bát canh gà húp một hớp, Cung Tuấn ở bên cạnh cười giống một thằng ngốc.
Ờm, tôi cũng giống.
Trương Triết Hạn húp canh, không có thì giờ quan tâm tôi, trái lại Cung Tuấn nhìn tôi một cái, còn nhướng mày?!
Tôi?!!!!
Người này tuyệt đối không đơn thuần! Không mang ý tốt! Không phải người tốt lành gì!
6.
Cuối cùng phim cũng quay xong rồi.
Bọn họ hẹn hò rồi.
Hoa tôi chăm bị bưng đi luôn cả chậu rồi… Không đúng, hoa tôi chăm tự cầm chậu trốn đi với người ta rồi.
“Tiểu Vũ mày nghe nè, Tuấn Tuấn hát đáng yêu quá đi hahahahahahaha!”
Hahaha, tao đã đã nghe liên tiếp một tuần rồi đấy thây, thật sự rất buồn cười á.
Từ sớm tôi đã thấy tên Cung Tuấn không đúng lắm, nhưng nào ngờ Trương Triết Hạn không nhìn ra tí gì, lại còn bị lừa đi mất như thế.
“Anh rất thích em, ú hu ~ Yêu…”
“Dừng!”
Tôi thật sự chịu đựng hết nổi cái ma âm này rồi, ngăn Trương Triết Hạn phát lại đến lần thứ 51129.
“Không phải, Trương Triết Hạn, mày bị Cung Tuấn cho uống thuốc mê hồn gì à?!”
Nó đáp trả tôi bằng một ánh mắt như nhìn một tên ngốc.
“Cái tên Cung Tuấn này lòng dạ tuyệt đối không đơn thuần!”
“Em ấy dễ thương bao nhiêu, mày đừng có cả ngày đoán già đoán non.” Nói đoạn còn nhìn ảnh Cung Tuấn mà cười ngu.
Thôi xong, bạn nối khố của tôi hết cứu nổi rồi.
7.
Tôi cầm di động xông tới trước mặt Trương Triết Hạn, trong di động đang phát video lần đó Cung Tuấn đi Sáng Tạo Doanh.
“Mày nhìn cậu ta xem, hoạt động solo mà cue mày tao đã không nói gì rồi, mang nhẫn kết hôn lại còn làm vẻ mặt tôi là người đã cưới, sợ người khác không biết quan hệ của hai bọn mày đúng không?!”
Trương Triết Hạn nhướng mày, nhìn Cung Tuấn trong di động, trên mặt viết bốn chữ to, u mê chìm đắm.
Tôi nhìn bộ dạng này của nó, trong lòng càng muốn đập vỡ đầu Cung Tuấn, nhưng tôi đoán rằng chưa đập được cậu ta Trương Triết Hạn sẽ đập vỡ đầu tôi trước…
“Em ấy dễ thương biết bao nhiêu, sao có thể có ý đồ xấu gì chứ, em ấy vui là được ~”
Haha… Tao cũng nghĩ vui là được, tao có thể đập di động vào mặt mày không?
Mày mở to cái mắt ra mà nhìn đi! Cái dáng vẻ biết ăn biết nói thành thạo điêu luyện này! Sao mày có thể nói cậu ta là ngốc bạch ngọt được vậy?!!
Tôi nhớ có một từ, cứ như là đo ni đóng giày riêng cho Cung Tuấn, nhất thời nghĩ không ra, dù sao tên Cung Tuấn này chắc chắn ý đồ xấu đầy đầu!!!
8.
Cánh gà chương trình.
Nhân lúc Trương Triết Hạn đi vệ sinh, phòng nghỉ chỉ còn sót lại tôi và cậu ta, lần này tôi phải nhìn cho rõ trong hồ lô của cậu ta có chứa thuốc gì.
“Cung Tuấn.”
“Làm sao thế anh Tiểu Vũ.”
Tắt di động, cậu ta ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt không mang ý cười, nhìn đến mức tôi lạnh cả cổ.
Khá lắm, còn có hai bộ mặt cơ?
Trước mặt Trương Triết Hạn thì ngốc bạch ngọt, đến tôi thì lại thành bá tổng lãnh khốc?
“Không có gì, chỉ nhắc nhở chú có mấy phỏng vấn sẽ có người gài chú nói, chú để ý một chút, đừng bị gài ra đấy.”
Tuy thế nhưng, cảm thấy bộ dáng cậu ta hoàn toàn không giống sẽ bị gài.
“Anh nói mấy cái phỏng vấn kia à, em biết nên nói gì không nên nói gì.”
??? Vậy mấy cái đường nhỡ mồm fan hít sống hít chết là tao nói chắc?!!
“Nhưng rốt cuộc cũng sẽ bất cẩn làm lộ ra một ít…”
“Ờ… Em cố ý đó.”
“Vậy thì tốt… Cái gì?!!”
??????
Tôi thấy cậu ta lúc nói chuyện lại còn nhướng mày một cái, đây là đang làm gì? Đang khoe mẽ sao?! Đây bà mẹ nó là đang khoe mẽ!!!
Sau lưng có tiếng mở cửa.
Giây tiếp theo, chính mắt tôi thấy Cung Tuấn thay đổi vẻ mặt trong chớp mắt, cười ngốc nghếch mà hô thầy Trương anh về rồi.
Bậc thầy lật mặt, hoá ra lại ngay trước mặt mình…
Hình như tôi nhớ ra cái từ đó rồi.
Trà xanh, Cung Tuấn, trà xanh nguyên chất.
9.
Tôi là Dư Tường, mọi người đều gọi tôi là Tiểu Vũ.
Người anh em tốt Trương Triết Hạn của tôi hẹn hò với một người tên Cung Tuấn.
Cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi xíu, đánh chó có phạm pháp không?
Thank you ad. Truyện vui ghê 🤣🤣🤣🤣
LikeLike
Cảm ơn ad nha ❤ Tui là một đứa hay dùng WordPress nên là sáng dậy mở máy ra nghịch nghịch tí rồi phát hiện được một nhóm dịch siêu đáng iu này 👁👄👁❤❤❤
LikeLiked by 1 person
Ui cái fic dễ thương nhất của Tuấn Hạn luôn ý, cảm ơn subteam nhiều nhiều 💕💕💕
LikeLike