远方的小白桦 | Atlibby
“Chúng tôi thân thiết với đất đai như vậy bởi con tim chúng tôi cũng giống mảnh đất này, kiên định như sắt thép dưới cơn lạnh giá; nhưng sâu bên trong lại luôn gìn giữ một sức mạnh mang theo tất cả những điều tốt đẹp.” – Vương Diệu
Dù là nói theo tiêu chuẩn của người Nga, mùa đông năm 1941 vẫn lạnh giá đến lạ. Trước quy luật tàn khốc của thiên nhiên, chim thú cố hết sức tìm lợi tránh hại; hoặc bay về phương Nam ấm áp, hoặc trốn dưới lòng đất hay trốn vào trong hang động.
Còn lại trên cánh đồng tuyết mênh mông này đây, là các chiến sĩ.
“Nga đất đai rộng mở, nhưng với tụi mình thì đã không còn đường lui, đằng sau chính là Moscow!”
Sư đoàn của Vương Diệu vẫn kiên trì bảo vệ con đường quốc lộ ở ngoại thành Moscow này, bảo đảm tuyến giao thông quan trọng không bị kẻ địch phá hỏng. Trưa mỗi hôm, từng chiếc xe tải quân sự chở đầy thương binh và vật tư quan trọng, trên mặt đường đóng băng, cẩn thận từng chút chạy về hướng Moscow. Gió rét đôi lúc lại tốc tấm vải bạt trải bên ngoài thùng xe lên, trên đó còn đọng lại sương giá dọc đường đi, khúc xạ lại vầng cầu vồng rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời nhợt nhạt vào ban trưa.