Tác giả: Mục Khanh Y
Chuyển ngữ: GV
[Reup] Chương 109
“Nói trọng tâm.”
Tôn Cương y chang Tiền Mặt Rỗ, hễ nhắc đến đàn bà là luôn miệng không ngừng. Tôi buộc phải ngắt lời gã.
“Ờ, lúc đó tôi đã để lại lời nhắn cho nàng, bảo nàng phát động tất cả tài xế taxi. Nhỡ nhớ ra chuyện gì, nhất định phải liên lạc với cảnh sát chúng ta. Cô nàng đó rất hào sảng, nói chuyện với tôi rất hợp. Nàng bảo nhất định sẽ phối hợp với công tác của cảnh sát chúng ta. Sau đó mãi vẫn chưa có tin tức từ nàng, tôi tưởng nàng quên béng chuyện này rồi, đang định hẹn nàng ra bàn tiếp…”
“Thôi đi cậu, cậu hẹn nàng ra là để bàn công việc sao?” -Tôi kiên nhẫn nghe Tôn Cương lải nhải đến đây thì không nhịn được bóc mẻ gã: “Sau đó thì sao?”
“Tôi đang định nói đây này. Sau đó tôi chưa kịp hẹn nàng thì trưa nay nàng đã gọi cho tôi rồi! Nàng bảo có tài xế báo cáo là tối hôm đó quả thật có người bắt xe ông ta đến vùng lân cận nhà Lý Tín Như vào giờ đó!”
“Thật ư, ai thế?”
“Chẳng phải tôi sắp định nói rồi sao? Cậu nôn nóng quá!” -Tôn Cương nói: “Quản lý Cù đã kể trong điện thoại là tại sao người tài xế đó để đến tận giờ mới báo cáo với nàng, đó là vì người tài xế đó thực sự không thể chắc chắn đêm ông ta đón khách có phải là buổi tối mà chúng ta đang điều tra hay không. Ông ta cảm thấy chuyện này hệ lụy quá lớn, không dám nói bừa, nên cứ để mãi. Nhưng sau đó ông ta kể chuyện này cho vợ mình nghe. Kết quả lại là vợ ông ta nhớ ra. Chuyện cũng rất là tình cờ. Hóa ra buổi sáng hôm đó, tức là hôm Lý Tín Như bị giết hại, vừa đúng hôm cơ quan vợ ông ta có một đồng nghiệp chuyển nhà mới. Sau khi tan ca người đó đã mời rất nhiều bạn bè đến thăm nhà mới, đánh mạt chược đến tận nửa đêm. Người phụ nữ đó gọi điện bảo chồng bà đến rước bà. Chồng bà lái ca đêm, nên cũng tiện đường đón luôn vài người đồng nghiệp của bà…”
“Rồi rồi, cậu nói trọng tâm được không?”