Động cơ giết người 100-102

Tác giả: Mục Khanh Y

Chuyển ngữ: GV

Chương 100

 

“Lúc đó, cậu ấy chỉ có 19 tuổi, vốn đang trong giai đoạn thiếu niên nhạy cảm nhất của quá trình trưởng thành. Sự việc này đã để lại ám ảnh nặng nề trong cuộc đời cậu ấy, e rằng đến khi chết cậu ấy  vẫn chưa thoát ra được.”

 

“Tín Như luôn nghĩ rằng bố cậu ấy chết vì tức cậu. Tại cậu ấy mà bố cảm thấy mất mặt ở cục giáo dục mà ông đã làm việc cả đời, nên đã cáo bệnh về hưu trước thời hạn. Đứa con trai từng khiến ông tự hào biết bao nhiêu lại trở thành nỗi nhục lớn nhất trong tuổi già của ông. Ông lão không sao nghĩ thông suốt chuyện này. Sau đó, bố cậu ấy bị ung thư, về cuối thì không nói chuyện được nữa, hễ thấy cậu ấy là nước mắt rơi. Sau khi bố cậu qua đời, mẹ cậu đã bắt cậu quỳ trước giường bệnh của bố và chỉ vào thi thể của ông lão mà thề rằng cậu không dám nữa, rằng cậu nhất định sẽ sửa đổi.”

 

“Bà lão cứ tưởng nó như cai thuốc, cứ hạ quyết tâm là có thể sửa chữa lỗi lầm.”

 

Trải nghiệm của Lý Tín Như như một tấm gương cho tôi soi lại mình.

 

Tôi nghĩ đến bố tôi, mặt ông rầu rỉ, mái tóc bạc bay bay trong gió, thì chỉ cảm thấy cả trái tim chùng xuống.

 

“Tín Như khác cậu.”

 

“Cậu vô cùng rõ về xu hướng tình dục của mình và biết rốt cuộc mình muốn làm gì nên cậu có thể dũng cảm bình tĩnh đối mặt. Cậu ấy thì không. Cậu ấy không dám thừa nhận mình muốn làm gì, không dám thừa nhận xu hướng tình dục của mình. Cậu ấy chỉ biết mình không muốn làm gì, nhưng cậu ấy lại không dám đối mặt với sự thật này. Cậu ấy cảm thấy sợ hãi chính mình, cậu ấy cho rằng mình bệnh hoạn, cậu ấy đầy cảm giác tội lỗi. Thậm chí cậu áy còn đến khám ở bệnh viện tâm thần. Không chỉ người khác mà chính bản thân cậu ấy cũng hoàn toàn thừa nhận là mình có vấn đề về thần kinh. Chưa trải qua chuyện như vậy, cậu sẽ không thể hiểu được nỗi thấp thỏm lo sợ khổng lồ đó.”

Continue reading “Động cơ giết người 100-102”

Động cơ giết người 97-99

Tác giả: Mục Khanh Y

Chuyển ngữ: GV

Chương 97

 

Mười hai ngọn đèn thủy tinh trên trần bỗng dưng phát sáng chói lọi. Đắm chìm trong bóng tối quá lâu, trong phút chốc tôi hoàn toàn không mở mắt ra được. Trong mấy giây nheo mắt theo bản năng, tôi chợt một lần nữa cảm thấy sợ hãi. -Nếu hắn thực sự là tội phạm, phải chăng hắn đang chờ chính thời cơ này?

 

Thời gian ba giây đã đủ cho tôi chết một lần rồi.

 

Nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

 

Mắt tôi nhanh chóng thích nghi với độ sáng trước mặt.

 

Tôi như người mộng du bỗng dưng quay về hiện thực. Tôi lại ở trong căn phòng khách đẹp đẽ quen thuộc. Dưới chân tôi là sàn nhà gỗ tếch vàng óng bóng loáng. Gần đó là chiếc sofa bằng vải bố màu kem ấm áp. Trên chiếc bàn bằng đá cẩm thạch bày vài cuốn tạp chí và một cái gạt tàn thủy tinh. Trên giàn hoa trong góc tường, một chùm lan hồ điệp đỏ thẫm đang rũ nhánh một cách tao nhã. Tất cả những thứ trông có vẻ dữ tợn trong bóng tối ban nãy bỗng dưng lộ ra bộ mặt thật của chúng. Tất cả đều trở nên ấm áp, tinh xảo, thân quen. Như thể đã trúng phải lời nguyền. Ánh sáng thực sự là một câu thần chú xua tà kỳ diệu. Continue reading “Động cơ giết người 97-99”

Động cơ giết người 94-96

Tác giả: Mục Khanh Y

Chuyển ngữ: GV

Chương 94

 

 

Hắn làm theo lời tôi.

 

Hắn đứng chính giữa sảnh lớn. Xung quanh không có vật gì có thể dùng để công kích. Tay hắn đặt hai bên đầu, vô cùng hợp tác, thuận lợi hơn dự đoán của tôi nhiều.

 

“Tử Ngư, rốt cuộc em bị sao thế?” -Hắn thăm dò: “Tôi chỉ muốn cho em một bất ngờ.”

 

“Quả thật anh đã cho tôi một bất ngờ.” -Tôi lạnh lùng nói: “Tôi bảo đừng nhúc nhích rồi mà! Anh đứng đấy, đừng nhúc nhích, tôi có vài điều muốn hỏi anh.”

 

Hắn chìa tay ra làm động tác mời một cách tao nhã.

 

Tôi hít một hơi thật sâu.

 

“Anh và Lý Tín Như rốt cuộc có quan hệ gì?”-Tôi nói từng chữ một.

 

-Phủ nhận đi!

 

Phủ nhận đi!

 

Nói hai người chỉ là bạn học cũ, hai người hoàn toàn không có quan hệ gì cả!

 

Nhưng hắn mở miệng nói: “Cậu ấy là bạn học cũ của tôi… cũng là người yêu cũ của tôi.”

Continue reading “Động cơ giết người 94-96”

Động cơ giết người 91-93

Tác giả: Mục Khanh Y

Chuyển ngữ: GV

Chương 91

 

 

“Trong tay vẫn còn chút việc chưa làm xong.” -Tôi cố gắng kiểm soát giọng nói của mình.

 

“Nếu thế có cần đổi ngày không…?”

 

“Không, tôi sẽ sang. Anh… cứ chờ tôi ở đó.”

 

Không đúng, ngữ khí của tôi không đúng.

 

“Được. Vậy tôi chờ em.”

 

Chuyện đã nói xong, nhưng hắn không hề ngắt máy.

Continue reading “Động cơ giết người 91-93”

Động cơ giết người 88-90

Tác giả: Mục Khanh Y

Chuyển ngữ: GV

Một trong những phần lấn cấn nhất TvT

 

Chương 88

 

 

 

Vào ngày thứ hai mươi hai Lý Mai bị thẩm vấn

 

Gần như mất hết tri giác, tôi ngồi trước bàn làm việc của mình, ngẩn ngơ nhìn tấm ảnh bị vò nát trước mặt. Có lẽ bên cạnh tôi có kẻ đến người đi, có lẽ có người nói chuyện với tôi. Tôi không biết, tôi không quan tâm. Không biết từ lúc nào những bóng người bên cạnh dần dần biến mất. Phòng làm việc từ từ yên tĩnh trở lại. Họ tan ca cả rồi, chỉ còn lại tôi lặng lẽ ngồi đó.

 

Ngoài cửa sổ là bóng đêm mỗi lúc một nồng đượm.

 

Trước mặt tôi, Lý Tín Như lẳng lặng mỉm cười.

 

Nụ cười ấy dường như hơi toát mùi giễu cợt.

 

Phải, y ngụy trang rất khéo. Y che giấu rất khéo.

 

Y đã đánh lừa tất cả chúng tôi thành công.

Continue reading “Động cơ giết người 88-90”