100% – Chương 12

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

Thứ năm, sau khi tan làm, Tần Xán đến phòng gym đại học U theo thói quen.

Trùng hợp làm sao mà đụng phải Mike mới gặp hai hôm rồi. Tiến độ đề tài cuối cùng cũng có tí khởi sắc, tinh thần Mike phấn chấn hơn hẳn hai hôm trước, hai người vừa nói chuyện vừa tập vài bài kỵ khí.

Không biết được là bao lâu sau, Mike tự dưng hét “thôi xong thôi xong”, hồng hộc ngồi dậy: “Tần, ông làm sao vậy? Sao nay có động lực thế?”

Tần Xán: “…Có đâu?”

“Có.”

Mike lại nằm đờ trên đất một lát mới miễn cưỡng ngồi dậy: “Chắc chắn là có, hôm nay năng lượng cơ thể ông tốt kinh khủng, ôi thôi thôi, không tập tiếp với ông nữa đâu, nghỉ xíu đã.”

Continue reading “100% – Chương 12”

100% – Chương 11

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

Thứ sáu, trước bàn tròn phòng họp, nhóm đề tài gồm 4 người tiến hành cuộc họp chính thức đầu tiên.

Cái việc Tạ Dĩ Tân đùng cái hợp tác chung cũng như một quả bom tấn với anh em nhà họ Hác, bọn họ ngơ ngác cả ngày trời vẫn chưa nhảy số được.

Tần Xán đương nhiên không thể kể cho họ nguyên nhân thật sự dẫn đến màn hợp tác này, cuối cùng quyết định đồ thừa cho người khác: “Jonathan sắp xếp cho làm chung đó.”

Giờ phút này đây, Hác Thất Nguyệt kéo Tần Xán vào sát người mình: “Anh Tần ơi lẹ lẹ lên, chỉ cho hai đứa em xem cái ảnh PCA này phải xem biến số nào vậy? Sao trông cứ như bản đồ thế giới ấy?”

Tần Xán liếc nhìn: “Không cần xem kỹ cái này, vô dụng lắm.”

Continue reading “100% – Chương 11”

100% – Chương 10

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

Không phải Tần Xán chưa từng thấy qua một Tạ Dĩ Tân tập trung cao độ.

Hai tuần đầu khi Tạ Dĩ Tân mới đến phòng thí nghiệm, rất nhiều người “vô tình” lướt qua anh, cũng giả bộ “thờ ơ” quay đầu nhìn anh một cái.

Tần Xán và Tạ Dĩ Tân có cùng người hướng dẫn, khu làm việc lẫn kính hiển vi đều được xếp gần nhau, chỉ bị ngăn bởi một chiếc hộp đầy thuốc thử và đầu ống, cho nên mỗi khi Tạ Dĩ Tân làm thí nghiệm, Hác Thất Nguyệt đều sẽ trộm nhìn không ngớt: “Đoán xem anh í đang làm gì vậy, em nhìn động tác thì chắc là đang lấy giun chết?”

Hác Ngũ Chu: “Chưa chắc, nhìn đèn sợi đốt với tần suất di chuyển của tay anh ấy thì giống đang di chuyển giun không thuộc cùng giai đoạn hơn.”

Hác Thất Nguyệt: “Cũng có lý, mà tay anh ấy trông vững thật, hihi, ngón tay cũng mảnh mai nữa, thật là–”

Tần Xán nhấc tay búng vào đầu từng đứa: “Mắt tinh quá ha, hay giờ anh lấy kính hiển vi của hai đứa mày lại nha?”

Continue reading “100% – Chương 10”

100% – Chương 9

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

Một nhân vật cộm cán trong phòng thí nghiệm, Lạc Gia Gia, mấy nay đi hội nghị bên Mỹ, đã về.

Lạc Gia Gia là một bà chị hùng hổ, mỗi ngày đều trang điểm sắc sảo. Từ lúc Jonathan mới lập phòng thí nghiệm đã thấy chị ta rồi, làm nghiên cứu sinh đến khi trở thành một nhà nghiên cứu, nói về vai vế hay trình độ chuyên môn thì ngoài Jonathan và Tạ Dĩ Tân ra, chị ta có thể xem là chị đại của phòng thí nghiệm.

Cho nên mấy người Trung Quốc bọn họ khi họp lại với nhau thì đều gọi chị là chị Gia Gia.

Lạc Gia Gia trước hết phát quà du lịch cho bọn họ, sau đó thì là thời gian giao lưu ấm cúng.

Hác Thất Nguyệt: “Chị Gia Gia, chị không biết đợt này chị lỡ mất cái gì đâu! Để em ôn tập cho chị, ừm… Trước tiên là ở party sinh nhật Amy bảo ước là có bạn trai, nhưng mắt cô ta cứ dán lên người anh Tần cơ!”

Lạc Gia Gia vỗ vai Tần Xán: “Được đó nha, vía đào hoa của thằng quỷ này tốt thấy mà ghét, chị nhớ lần trước có con bé Jaqueline học sinh trao đổi từ Nga lúc nào cũng tò tò sau lưng mày đúng không?”

Tần Xán hết đường chối cãi: “Cô ấy luôn quên cách dùng dụng cụ, hai bà thật là… Đủ rồi đó.”

Continue reading “100% – Chương 9”

100% – Chương 8

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

Trong vòng một phút ngắn ngủi này, tất thảy những giáo dục mà Tần Xán nhận được và cả những quan điểm được hắn tạo lập trong hai mươi mấy năm nay đều bị xáo tung.

Phần da thịt chạm vào tay đúng là nóng ran, mà còn cao hơn hẳn thân nhiệt bình thường của con người.

Đáy mắt Tạ Dĩ Tân đầy hơi nước, mà tai và má còn ửng đỏ, tất cả đều thật khó tin.

Đầu óc của Tần Xán đang vận động với tốc độ cao, lý trí nói với hắn chuyện này không thể, nhưng hắn thật sự không thể tìm thấy khe hở nào.

Mọi thứ không giống như biểu diễn ảo thuật. Ảo thuật gia hoá phép ra bồ câu và hoa hồng từ không khí, nhưng anh ta không thể thay đổi sắc mặt và nhiệt độ cơ thể trong một phút được.

Continue reading “100% – Chương 8”

100% – Chương 7

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

Từ xưa, Tạ Dĩ Tân đã nhận ra mình là một người không giỏi xã giao.

Có rất nhiều lý do. Trước hết là tình trạng cơ thể của anh khá đặc biệt, cũng không phù hợp để xây dựng mối quan hệ xã giao dài lâu; nữa là vì anh biết rõ bản thân mình có tài năng bẩm sinh làm cho người khác thấy gượng gạo chỉ trong chớp mắt.

Nhưng Tạ Dĩ Tân chưa từng thấy phiền não, vì anh cho rằng sống và làm việc một mình là cách sinh hoạt phù hợp nhất cho bản thân, cho đến khi anh gặp được Tần Xán.

Đây là lần đầu tiên Tạ Dĩ Tân chủ động mời mọc hợp tác với người khác, tuy kết quả không được như mong muốn, song Tạ Dĩ Tân cũng không hối hận về lần trải nghiệm đó.

Bởi vì… cảm giác khi ôm anh chàng này thích ghê.

Continue reading “100% – Chương 7”

100% – Chương 6

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

Đối với Hác Thất Nguyệt mà nói, hôm nay là một ngày đầy rẫy sự bất ngờ.

Vốn dĩ cô vừa ngâm nga hát vừa tung tăng vào nhà ăn hâm cơm, quay người đã thấy Lưu Bột đứng ngay sau lưng, tim đột nhiên lỡ một nhịp.

Với một cô bé còn chưa trải sự đời như cô, tuy chỉ mới tiếp xúc với Lưu Bột mới có hai tháng, cũng đã đủ để lại chấn thương tâm lý cả đời rồi.

Lưu Bột ngoài cười nhưng trong không cười: “Chào Tiểu Nguyệt.”

Hác Thất Nguyệt nhe răng, nở nụ cười miễn cưỡng: “Đàn anh Lưu.”

“Chuẩn bị ăn cơm à?”

“…Dạ.”

Continue reading “100% – Chương 6”

100% – Chương 5

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Mục lục

“Anh Tần? Anh có đang nghe em nói không?”

Tần Xán hoàn hồn: “Làm sao cơ?”

“Nè, hai con giun này nè, em đã nhìn cả 10 phút đồng hồ rồi mà nhìn không ra được con nào đang ở giai đoạn L3 con nào là L4, phiền anh xem giúp em với nào.” Hác Thất Nguyệt tò mò nhìn ra ngoài cửa sổ theo ánh mắt của Tần Xán, “Làm sao thế, trời âm u mà anh nhìn say mê vậy?”

Tần Xán thôi nhìn: “Không có gì.”

Hắn liếc kính hiển vi, trả lời: “Bên trái là L4, bên phải là L3, giai đoạn L4 sẽ có nội tạng trong suốt hình bán nguyệt, nhưng con này hơi nhỏ, em nhìn kỹ lại chút.”

Hác Thất Nguyệt nhìn lại lần nữa, đau khổ mà bắt đầu vò đầu bứt tai: “Á cuối cùng cũng nhìn ra rồi, khó quá đi, muốn mù luôn rồi.”

Hác Ngũ Chu cầm pipet, đến từ bên cạnh cô, lời ít ý nhiều: “Ngu.”

Hác Thất Nguyệt: “Nói lại lần nữa coi? Anh nói lại coi?”

Continue reading “100% – Chương 5”

100% – Chương 4

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Tần Xán suýt nữa đã phun miếng trứng chiên trong miệng ra.

Tuy Tần Xán sinh ở Anh, nhưng mẹ hắn luôn cho rằng con người không nên quên nguồn cội, nghĩ hắn nhất định phải học tiếng Trung, cho nên khi Tần Xán lên 5 thì được mẹ cho về Trung Quốc học cấp 1 và cấp 2, sau khi đã có được nền tảng các môn khoa học ổn rồi thì mới về học cấp 3 và đại học ở Anh để tiếp tục học sâu vào các lĩnh vực mình thích.

Tần Xán cho rằng mình là một người may mắn, quá trình trưởng thành của hắn đã được làm quen với bạn bè đến từ nhiều nơi trên thế giới, tiếp xúc được nhiều nển văn hóa khác nhau, cũng quen được những người với các tính cách khác biệt.

Nhưng chưa từng gặp ai như Tạ Dĩ Tân, có thể ngồi trước mặt người ta, thái độ bình tĩnh mà bình luận cảm giác sờ ngực người ta là “vừa đủ.”

Continue reading “100% – Chương 4”

100% – Chương 3

Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ

Dịch: Atlibby

Đa số người lần đầu tiên gặp Tần Xán cũng bị thu hút bởi hình thể của hắn.

Trước tiên thân hình cao trên 1m9 là đã xuất chúng rồi, mà ngoài ra hắn còn có chân dài vai rộng ngoại hình nổi trội, mặc dù đa số thời gian ở phòng thí nghiệm đều mặc đồ thoải mái, nhưng nếu có một ngày nào đó ăn mặc nghiêm chỉnh một tí sẽ nhận được sự chú ý như có như không.

Bởi đường cơ ngực và cơ tay của hắn quá đẹp.

Bản thân Tần Xán không nghĩ ngoại hình của mình có gì khác biệt lắm, mà cho rằng đây là một hiện tượng di truyền rất đương nhiên: mẹ hắn là vận động viên điền kinh người Đông Bắc, còn ba hắn là một người Anh cao 1m9, hai người quen nhau do cùng chạy marathon, nếu hắn không cao không đô con thì nội bộ gia đình mới ít nhiều sẽ lục đục đó.

Continue reading “100% – Chương 3”