Con muốn được nhiều hơn nữa.
-An Nhiên
CHƯƠNG 23
“An Nhiên, anh đừng nhúc nhích!”
Hàn Mộ Vũ từ bên cạnh giữ tay tôi lại. Tôi không cử động, hắn cũng không cử động. Chúng tôi đều đang cố gắng để mắt thích nghi với thứ bóng tối bất chợt đến này.
Sau giây lát, nhờ ánh sáng rọi từ bên ngoài cửa sổ vào, đồ đạc trong nhà dần hiện ra những đường nét lờ mờ giữa bóng đen tối đặc. Tôi cảm nhận được Hàn Mộ Vũ đứng dậy bên cạnh mình: “Để tôi đi xem thử. Mấy ngày trước cũng bị một lần. Gần đây điện áp cứ không được ổn định. Tôi đi xem thử có phải lại cúp cầu dao không. Đèn pin ở bên hông cửa.”
Tôi nhìn không rõ, chỉ cảm thấy Hàn Mộ Vũ đang cẩn thận đi ra ngoài cố gắng không giẫm lên chân tôi, những tiếng động rục rịch và bóng người màu đen lập lòe. Tôi đưa tay vịn vào người hắn thì bị hắn mò mẫm bắt được: “An Nhiên, anh đừng nhúc nhích, lát nữa tôi quay lại ngay!”
Màn đêm đã bảo vệ tôi. Nghe tiếng hắn nhẹ nhàng hạ giọng vỗ về, cảm nhận thứ hơi ấm lan tỏa từ những ngón tay vừa bị hắn bắt được, tôi cười một cách lặng lẽ mà ngông cuồng.
Continue reading “Tính toán chi li 23”