Tôi đã bắt đầu nhớ hắn rồi.
-An Nhiên.
CHƯƠNG 33
Ngày hôm sau, Hàn Mộ Vũ quả nhiên chạy sang với tinh thần phơi phới.
“Chín tờ mười tệ, mười tờ một tệ.” -Hắn đưa tờ một trăm tệ vào, nói.
“Hết sốt rồi hả?” -Tôi nhận tiền, hỏi.
“Ừa, hết rồi.”
Tôi không nhanh không chậm đưa tiền cho hắn: “Vẫn phải uống thuốc thêm vài lần nữa, để củng cố củng cố.”
“Ừa…” -Hắn nằm trên mặt quầy bằng đá cẩm thạch, tựa cằm lên cánh tay, chăm chú nhìn tôi qua lớp cửa kính chống đạn. Ánh mắt yên tĩnh. “An Nhiên…”
“Gì?” -Thấy hắn khỏe lại, trong lòng tôi đặc biệt thảnh thơi. Tôi cười tủm tỉm ngước mắt nhìn hắn.
Hắn đứng thẳng người dậy, đầu quay qua một bên, chỉ vào một loạt những con dấu màu đỏ đậm bên cổ, nói nhỏ: “Xem anh cắn tôi này!”
Continue reading “Tính toán chi li 33”