Tính toán chi li 116

Đúng thế, lấy những nỗi khổ mà tôi đã chịu vì cậu để hóa giải những nỗi khổ mà cậu đã chịu vì tôi.

-An Nhiên

CHƯƠNG 116

Tôi biết quá ít về ngành xây dựng, mà “cách nghề như cách núi”, rất nhiều việc tôi đều không có khái niệm, hắn nói sao thì tôi nghe vậy. Điều quan trọng nhất là hắn còn nguyên vẹn ở trước mặt tôi. Có kết quả này ở đây, dường như tất cả những sự “sai sai” khác đều không cần phải hỏi cặn kẽ ngọn nguồn đến thế.

Lúc đầu, Dương Hiểu Phi ở chung một bộ phận với hắn, sau đó được chuyển đến một bộ phận khác. Hay tin gã mập có thể tách khỏi anh Hàn của gã, tôi thực sự cảm thấy người ta giỏi hơn mình nhiều.

Ăn no xong, tôi tự giác đi rửa bát. Mộ Vũ cũng không tranh với tôi, trái lại bắt chước tôi ôm lấy tôi từ phía sau, vừa âu yếm vừa trả lời những câu hỏi vô thức của tôi, câu được câu mất.

Continue reading “Tính toán chi li 116”

Tính toán chi li 115

“Tôi đây, Hàn Mộ Vũ đây, tôi về rồi.”

-Hàn Mộ Vũ.

CHƯƠNG 115

“Tôi nhớ cậu.” 

“Tôi cũng nhớ anh.”

Ngón tay ẩm ướt không ngừng cọ vào môi dưới của tôi. Mặt trong ngón tay có những vết chai rõ nét. Hắn chính là một người như vậy, trông có vẻ cứng rắn, nhưng lại dịu dàng; trông có vẻ băng giá, nhưng lại ấm áp. 

Tôi sà đến hôn hắn. Động tác đã xuất hiện hằng đêm trong giấc mơ của tôi ba năm qua đã được tôi thực hiện một cách khá là ung dung. Có điều lần này tôi không hôn hụt nữa, cũng không rơi xuống từ vách núi vạn trượng, tôi thực sự được hắn kéo vào trong lòng, hôn lên khóe môi hắn.

Continue reading “Tính toán chi li 115”