Tác giả: Mục Khanh Y
Chuyển ngữ: GV
Chương 22
Ánh đèn trắng lóa rọi thẳng vào mặt tôi.
Tôi nằm ngửa mặt trên giường, nhấc cánh tay nặng trịch lên che mắt, trong miệng lầm bầm chửi: “Mẹ nó, mở đèn chói mắt thế làm gì?”
Lúc này một người ở phía trên tôi cúi xuống nhìn tôi. Vì ngược chiều sáng nên tôi không nhìn rõ mặt hắn.
Tôi ngoảnh đầu ra, nhìn bao quát xung quanh một cách khó khăn, cảm giác càng nhìn càng thấy quen, cuối cùng cũng nhìn rõ đây là cái chuồng chó của mình. Thảo nào lại bẩn, bừa, tàn thế này.
Nhất định là lúc nãy khi lên xe tôi đã thuận miệng đọc địa chỉ nhà mình ra.