nlce丶映射 | Atlibby
Q4: Nếu như đối phương đưa bạn đến du lịch một nơi bạn không muốn thì làm sao đây?
<GerIta>
Feliciano: Chỉ cần là nơi có con gái hay pasta thì tôi đều nguyện ý đi! Hơn nữa nếu như ở cùng với Germany thì, dẫu có là sa mạc hay trên đảo không người cũng hoàn toàn không thành vấn đề!
Ludwig: Thật là… Nhắc tới đảo không người với sa mạc lại nhớ tới chuyện trước kia, cũng chẳng phải chỗ tốt đẹp gì đâu.
Feliciano: Ơ? Không phải cũng như du lịch thôi sao! Chúng ta rõ ràng đã chơi rất vui vẻ đó!
Ludwig: Chỉ có cậu thôi! Tôi và Japan mỗi ngày đều nghĩ cách để cầu viện đấy!
Feliciano: Ve… Ra là vậy à? (′=ヮ=`)ν Nhưng mà không sao, Germany và Japan nếu hưởng thụ giống như em thì đã tốt rồi! Haha.
Ludwig: Cậu cái tên này… [Đỡ trán] Quên đi, thỉnh thoảng suy nghĩ như thế cũng không tính là làm hỏng chuyện đâu.
Feliciano: Nếu như em đưa Germany đến nơi không muốn đi thì phải làm sao đây? Nói đến thì, nơi Germany ghét là nơi nào?
Ludwig: Mấy chỗ hoang tàn không người đều không thể nào thích được. Nhưng cậu lại hết lần này đến lần khác chạy tới mấy chỗ như vậy. Dù sao cũng là thói quen của tôi… Mặc cho cậu đi đâu, tôi cũng không thể bỏ cậu lại được.
Feliciano: Haha!
<Spamano>
Antonio: Sẽ khơi dậy mười hai vạn phần tinh thần! Chỗ nào có Lovino chỗ đó chính là thiên đường đó!
Lovino: Tuỳ tâm trạng, tâm trạng không tệ thì thỉnh thoảng một hai lần đi theo anh ta cũng không phải là không được. Nếu không bỏ anh ta lại là được rồi.
Antonio: Dù cho đột nhiên đưa Lovino đến một nơi rồi sau đó mới phát hiện cậu ấy căn bản không thích chỗ đó, Boss cũng sẽ tận lực bù đắp. Nhưng phát hiện ra chỉ cần có con gái, còn chuẩn bị tốt món pasta ngon với chỗ ngủ trưa thật tốt, bất kể thế nào Lovino cũng sẽ vui vẻ thôi.
Lovino: Hừ, đó là điều đương nhiên.
Antonio: Không nên chỉ lo đi bắt chuyện, thỉnh thoảng cũng quan tâm tâm trạng của anh một chút chứ.
Lovino: Chỉ có buổi sáng mà thôi, buổi tối không phải đó giờ tôi vẫn ở cùng với anh sao đồ khốn!
Antonio: Nhưng người ta muốn ở cùng với Lovino cả ngày nha!
Lovino: Ở chung cả ngày chắc sẽ chán đến phát sợ luôn đồ khốn.
Antonio: Chuyện này tuyệt đối không thể nào, mấy trăm năm ở cùng với Lovino anh vẫn yêu nhất Lovino như trước.
Lovino: Cái này không giống! [///]
Antonio: Không giống chỗ nào? Chẳng lẽ ý nói việc Lovino và anh ở cùng một chỗ rất buồn tẻ sao?
Lovino: Thỉnh thoảng chính là như vậy, anh kẻ này quá đeo dính.
Antonio: [Thở dài] Lần sau du lịch cứ dứt khoát buộc Lovino ở nhà được rồi, như vậy có thể trải qua một ngày thật tuyệt cùng Lovino.
Lovino: Chết tiệt anh đang suy nghĩ chuyện đáng sợ gì đấy! Nói mới nhớ, tôi tìm ra một sợi dây ở đầu giường, còn đang suy nghĩ nó dùng để làm gì! Hoá ra là tên khốn nhà anh đã sớm nghĩ đến chuyện này!
Antonio: Ờ, cái đó á [Trong một giây sức sống khôi phục, dựng thẳng ngón trỏ], dùng để đem Lovino *beep* rồi *beep*.
Lovino: Đi chết đi! Tên khốn —!
<USUK>
Arthur: Đây không phải là chuyện thường như cơm bữa sao? Tên này có khi nào hỏi qua ý kiến của tôi, luôn toàn vào những lúc kỳ quái đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi kéo tôi, nói gì mà đi chơi chỗ này một chuyến rồi liền cưỡng ép tôi đi luôn, có khi rành rành còn đang phải làm việc.
Alfred: Cái loại việc cấp thẻ chứng minh nhân dân cho yêu tinh kia thì cần gì phải làm!
Arthur: Yêu tinh cũng là một phần trong cuộc sống chúng tôi đấy!
Alfred: Hơn nữa, mấy chỗ tôi mang England đi rõ ràng đều thú vị!
Arthur: Đa số đều là hoạt động hay sân chơi mà chỉ mấy tên nhãi miệng còn hôi sữa mới thích không phải sao?
Alfred: Khu vui chơi chủ đề Harry Potter cũng vậy à?
Arthur: Cái kia á… thì công nhận khá được. Chẳng qua cũng không phải công lao của cậu, sáng tạo ra Harry Potter là công của bọn tôi.
Alfred: Rõ ràng đã chơi rất vui mà ở đây lại nói ra những lời này, England anh thực sự là tuỳ hứng ghê. Lúc anh dẫn tôi đến mấy chỗ bên trong ảo diệu chỉ người già mới hiểu mà tôi không thích, tôi vậy mà có nói gì đâu!
Arthur: Đây là câu lạc bộ mà những người cực kỳ có tiếng tăm như chúng ta mới có thể đến! Là phẩm vị tối cao của các quý ông! Vậy mà cũng không lĩnh hội được, cậu đúng là một thằng nhãi hết thuốc chữa!
Alfred: Thường xuyên đi lại mấy chỗ nhàm chán kia sẽ có nếp nhăn sớm đấy XDDDD
Arthur: Tch! Cậu mới nhăn ấy, không hiểu được phẩm vị cao cấp thì vĩnh viễn sẽ không trưởng thành.
Pingback: [Hetalia] 100 câu hỏi CP phi truyền thống [GerIta / Spamano / USUK] | AIGV Team