Xem ra tôi thực sự không thể tiếp tục sống tạm bợ, vất vưởng, lêu lổng nữa.
-An Nhiên.
CHƯƠNG 79
Siêu thị trong thời gian nghỉ lễ náo nhiệt như trạm xe ngày Tết. Lựa đồ hết nửa tiếng đồng hồ, xếp hàng tính tiền mất bốn mươi lăm phút. Mẹ nói có bốn nhà phải đi. Đồ cho mỗi nhà được đựng trong một chiếc hộp màu sắc tươi tắn, gồm quà Trung Thu và thẻ mua sắm hai trăm tệ.
Lúc mua vang đỏ, Mộ Vũ hỏi tôi: “An Nhiên, anh thích uống rượu nho không?”
“Ừa, cũng tàm tạm.” -Tôi không có yêu cầu gì đặc biệt với các chủng loại rượu như đỏ, trắng, vàng, ta, Tây. Nếu có thì càng đắt càng tốt.
“Thế lần sau anh theo tôi về nhà thử rượu nho nhà tôi tự làm nhé.” -Lúc Mộ Vũ nói câu này, tay hắn xoa nhẹ lên gáy tôi một cái. Dòng điện tê rân lập tức xuyên qua cột sống. Tôi lườm hắn một cái, lặng lẳng trách hắn trêu tôi ở nơi công cộng, nhưng lại không nhịn được cọ mấy cái vào lòng bàn tay ấm áp của hắn.
Continue reading “Tính toán chi li 79”