Tính toán chi li 56

Chương này bị khóa bởi Tấn Giang

-GV.

CHƯƠNG 56

Mộ Vũ xách cổ áo sơ mi tôi lên, nhấc tôi ra khỏi người hắn, như cười như không, cảm thán: “An Nhiên, anh thật là…”

“Tôi thế nào? Tôi nói được làm được, dù gì tôi cũng không phải người tốt gì…”

Tôi nâng bàn tay bị thương của hắn lên trước mắt. Vết thương rất dài nhưng không sâu, mất một lớp da, xung quanh sưng lên trông thấy. Chắc là bị đập vào viền gạt tàn. 

“Đau đúng không?” -Đập mạnh chảy máu không đâu sao được. 

Continue reading “Tính toán chi li 56”

Tính toán chi li 55

Chương này bị khóa trên Tân Giang.

-GV

CHƯƠNG 55

Dù gì thời gian còn sớm, ra ngoài cũng không có trò nào đặc biệt muốn chơi, nên lúc biểu dễn kết thúc chúng tôi vẫn ở lại trong hội trường nghỉ ngơi. Nước tự mang theo đã uống hết, nên Mộ Vũ ra ngoài mua đồ uống.

Hắn vừa đi được một lúc, có hai con bé tiến đến. Trông có vẻ như học sinh cấp ba, trang điểm nhạt, mỗi người đeo một cái ba lô du lịch to. Chúng bảo cả hai vừa đến công viên giải trí không lâu, rất nhiều trò đều chưa chơi; cầm xấp vé trong tay làm bộ làm tịch hỏi tôi đã chơi trò nào đấy chưa, có vui không, đông người xếp hàng không. Rõ ràng là cố tình bắt chuyện. Chuyện này trước đây tôi cũng làm không ít. Vì bị ảnh hưởng bởi mấy thói tục tĩu của Ngô Việt trong một thời gian dài, tôi tự nhận trình độ bắt chuyện của bổn nhân còn cao tay hơn họ nhiều. Và với vẻ ngoài như cây ngọc hứng gió của bổn nhân, cơ bản là bắt người nào là trúng người đó. Rất nhiều bạn bè trên QQ của tôi đều vì vậy mà ra. Nhưng đấy là chuyện rất lâu về trước rồi. Bây giờ tôi chỉ một lòng thích Mộ Vũ. Đừng nói là hai con bé với đường kẻ mắt hơi nhòe vì mồ hôi, cho dù là tiên trên trời tôi cũng không rung động. Thấy qua nét tuấn tú cứng cáp, vững vàng, sạch sẽ của Hàn Mộ Vũ, mấy kiểu cười dịu dàng êm ái này thực sự chẳng có sức hấp dẫn gì với tôi.

Thế nhưng mấy con bé thành tâm thành ý bắt chuyện, cũng không thể tuyệt tình quá được. 

Continue reading “Tính toán chi li 55”

Tính toán chi li 54

Ai bảo chọc người ta! Đây chính là quả báo.

-An Nhiên

CHƯƠNG 54

Sự thật chứng minh chuyện rất lâu về trước tôi định nghĩa Mộ Vũ là kiểu người có thù tất báo là đúng.

Đối với những lời trêu chọc trên bãi biển, Mộ Vũ không thể hiện quá nhiều sự quan tâm. Chúng tôi quay về phòng khách sạn sau khi ăn tối ở ngoài.

Tắm rửa xong xuôi, tôi ngồi tựa vào đầu giường, vừa xem tivi vừa ăn nho. Nho được mua trên đường quay về. Người bán chém rằng loại-nho-tên-gì-gì-đó-này là đặc sản ở địa phương họ nên hơi đắt một tẹo. Tôi không quan tâm giá cả lắm, chỉ sợ bị lừa. Tôi nhìn Mộ Vũ, hắn gật đầu bảo mua chút đi. Thấy hắn lên tiếng, tôi bèn mua thử một ít. Nói chứ ngon thật, ngon hơn loại tôi hay mua trong siêu thị.

Mộ Vũ tắm xong bước ra, ngồi bên cạnh tôi với mùi hoa ngan ngát trên người. Sau một ngày, các dấu vết trên người hắn đã phai đi rất nhiều nhưng vẫn còn thấy rõ. Hai dấu răng hình tròn trên xương quai xanh chắc là không mờ nổi trong một khoảng thời gian ngắn, vì tôi thực sự dùng hơi nhiều lực.

Continue reading “Tính toán chi li 54”