Bảy số cuối là 5211314.
-An Nhiên.
CHƯƠNG 61
Về đến cơ quan là bận ngay lập tức. Vì Tiểu Lý chạy đi Hàn Quốc, đồng nghiệp thay ca thì xin nghỉ bệnh, tôi đành phải làm việc một mình. Sự đời lúc nào cũng vậy. Càng ít người đi làm thì khách lại càng đông. Tất cả những người làm ngân hàng trực tuyến, mở thẻ liên kết, chi hộ lương đều chạy đến góp vui. Thậm chí vài ca còn phải xử lý một số nghiệp vụ chuyển khoản. Ba ngày liền, quầy hiện kim chỉ có một mình tôi. Tôi ngồi ở quầy cả ngày từ sáng sớm đi làm đến buổi chiều tan ca. Đến thời gian ăn cơm uống nước cũng không có. Dù tôi có trẻ tuổi khỏe mạnh cũng có chút không kham nổi. Chủ yếu là công việc của chúng tôi tuy làm nhiều là quen, nhưng qua tay đều là tiền tươi tiền thật. Khi thực hiện mỗi một nghiệp vụ, tôi đều phải đảm bảo đầu óc tỉnh táo và tập trung tinh thần, không được để xảy ra sai sót. Dư tiền thì phải tìm khách hàng trả lại cho người ta, không tìm được khách thì phải giao nộp lên trên. Thiếu tiền thì tự bù vào, còn bị sếp mắng. Tôi không sợ sếp mắng, dù gì mặt tôi cũng dày. Tôi sợ đền tiền. Thật đấy. Tôi có thể tự phá gia đốt tiền một cách có chủ đích, có kế hoạch. Nhưng tôi thực sự không thể chịu được những khoản chi do sơ suất trong công việc gây ra. Đấy khác gì róc thịt của tôi. Thế nên, rất nhiều người nghĩ trực quầy ngân hàng có gì đâu, chỉ là đếm tiền thôi mà! Thú thật thì vốn cũng không có gì, nhưng phải duy trì sự tập trung, không chút sai sót trong vòng tám tiếng đi làm cộng thêm hai tiếng trực ca trưa, thực sự cũng rất mệt.
Tất nhiên bận cũng tốt. Bận thì tôi có thể bớt chút tâm tư nhớ đến Mộ Vũ. -Tôi cứ tưởng là vậy.
Continue reading “Tính toán chi li 61”