Tác giả: Lý Chá Lưu
Chuyển ngữ: GV
1. Tin kết hôn
Từng có giây phút Lý Lăng cảm thấy cuộc sống không có nghĩa lý gì.
Lúc nghe bảo Chu Đàn và Vương Tuyết Xuyên đã cùng lấy được thẻ xanh và sắp sửa sang nước A kết hôn, anh thật lòng cảm thấy bây giờ có nổ phòng thí nghiệm cũng chả sao.
Mọi người cùng chết nổ với nhau cho rồi, nổ ra một đóa pháo hoa tuyệt đẹp nơi chân trời.
Chíu~~~
BÙM.Vậy đó.
Xong đời.
Tất nhiên, đạo đức học thuật của Lý Lăng không cho phép anh có bất kỳ một hành vi quá khích nào. Cốc beaker vẫn phải cọ rửa sạch sẽ, máy móc vẫn phải lấy đặt nhẹ tay.
Thế là anh vừa rửa cốc beaker vừa tức tối nghĩ: Vương Tuyết Xuyên, tên Vương Tuyết Xương đó… ngoài đẹp, giọng hay, đầu óc thông minh, trong nhà có tiền ra thì có gì tốt? Một tên đàn ông cằn cỗi thì có gì tốt?
Anh rửa xong cốc beaker thì lại nhận ra mình cũng là một tên đàn ông cẵn cỗi.
Haizz.
Chu Đàn thì sao? Chu Đàn có gì tốt? Ngoài đẹp, giọng hay, đầu óc thông minh, trong nhà có tiền ra thì…
Lý Lăng cầm cốc beaker mà thẫn thờ.
Khoan khoan, người như thế thì ai chả thích. Thảo nào Chu Đàn và Vương Tuyết Xuyên lại phải lòng nhau.
Một năm trước, Chu Đàn gặp Vương Tuyết Xuyên lần đầu trong lễ phát hành và ký tặng sách mới. Cậu trai vừa thi đậu nghiên cứu sinh này đưa sách qua rồi nở nụ cười để lộ hàm răng trắng sáng và một bên má lúm đồng tiền: “Tiến sĩ Chu, sách nào của anh tôi cũng có đọc.” Da cậu mịn màng, tóc tai mềm mại, đứng đó trông rất sạch sẽ tươi mát, như thể cả người đều tỏa sáng.
Lý Lăng thấy rõ Chu Đàn ngây người một chốc, sau đó từ từ, từ từ đáp trả một nụ cười.
Đúng thế, chính là lúc đó. Lý Lăng nhìn ánh mắt Chu Đàn nhìn Vương Tuyết Xuyên chằm chằm là biết mình tiêu rồi.
Lý Lăng hẳn là một người nhát gan nên anh vẫn không nói gì.
Với anh, Chu Đàn chính là vầng trăng sáng, là nốt chu sa, là miếng thịt xá xíu trong chiếc bánh bao trắng to vừa ra lò lúc sáu giờ rưỡi sáng.
Nếu được xơi một miếng thì chết cũng không hối tiếc.
Nhớ lại cuộc gặp gỡ kinh thiên động địa nhưng chẳng liên quan gì đến mình ấy, Lý Lăng định thần lại và cảm thấy hơi đói, muốn ăn hai cái bánh bao trắng to. Không, chắc phải ba cái. Hai cái để lấp bụng, một cái để lấp đầy cái lỗ to trong lòng.
Các đồng nghiệp khác trong phòng thí nghiệm biết Chu Đàn sắp kết hôn nhưng không quá quan tâm bà Chu là ai. Đối với họ mà nói, bà Chu là một siêu mẫu quốc tế hay một cái ống nghiệm thì cũng không quan trọng lắm.
Chu Đàn bước đến, lấy đi chiếc cốc beaker trong tay Lý Lăng, đặt lại ngay ngắn. Thấy Lý Lăng rụt lại một cái, Chu Đàn cũng đã quen rồi, chỉ vỗ vỗ lên người anh: “Lý Lăng, tan ca tìm chỗ nào đó làm một ly không?”
Khoảng cách này quá gần. Cơ thể cao lớn cường tráng kia mang theo hơi ấm và mùi thơm tao nhã của gỗ đàn. Lý Lăng cảm thấy một sức ép khó hiểu, ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên nhìn Chu Đàn cũng không có, chỉ ậm ừ “Ờ” một tiếng.
Chu Đàn bỏ ra chỗ khác. Chút hơi ấm và mùi thơm thanh đạm ấy cũng biến mất theo hắn.
Lý Lăng lớn hơn Chu Đàn một tuổi, được đào tạo bởi cùng một giáo viên hướng dẫn.
Chu Đàn bảo họ gặp nhau trong trường đại học nhưng Lý Lăng không có ấn tượng gì về chuyện này. Vô cùng kỳ lạ, người như Chu Đàn chỉ cần gặp một lần đã rất khó quên, nhưng Lý Lăng không sao nhớ được chi tiết cụ thể về Chu Đàn trong trường đại học, hình như có nghe qua, hình như có thấy qua, nhưng…
Trong lòng Lý Lăng muốn đem Chu Đàn đi sưu tầm, cho dù chỉ là một li một tí của hắn cũng được. Nhưng hễ anh cố gắng tua lại đoạn phim thời họ mới quen thì luôn dừng lại ở hôm thầy Bác giới thiệu Chu Đàn với anh.
“Đây là Chu Đàn.” -Thầy Bác không nói một câu thừa thải nào, chỉ nhắc đến tên hắn.
Lúc đó, Lý Lăng đứng ngơ ra đấy. Trong mắt chỉ thấy một người. Đó chính là chàng trai trẻ cao lớn trắng trẻo cách mình vài bước. Hắn mặc áo blu trắng, trước ngực buộc tấm bảng tên ghi chữ: Chu Đàn.
Sau đó, giáo viên hướng dẫn kề sát vào tai Lý Lăng, hạ giọng nói với anh: “Nhớ kỹ chưa? Bắt đầu từ bây giờ, cậu là Lý Lăng rồi đấy.”
Oi thấy mùi hack não :))) hóng :)))
LikeLike
Thím ơi, xem văn án thấy tác giả là Lý Chá Lưu sao giờ lại thành Mục Khanh Y thế @_@ Chắc type nhầm đúng hông?
Cơ mà từ chương đầu đã thấy có vẻ hack não ghê :3
LikeLike
Chắc chắn do copy cái đoạn trình bày bên Động cơ :v
LikeLike