nlce丶映射 | Atlibby
Q1. Sau khi hoán đổi thân thể sẽ làm cái gì?
<GerIta>
Feliciano: Ve~ Hoán đổi thân thể với Germany sao? Thú vị quá đi! Nếu có đổi thật, đại khái sẽ là nấu ăn, ăn, ngủ, chơi sau đó tìm con gái bắt chuyện như một người Ý đó!
Ludwig: Đây không phải y chang như những chuyện bình thường cậu vẫn làm hay sao!
Feliciano: Thế nhưng nếu như là dùng cơ thể của Germany để làm biết đâu chừng sẽ có cảm giác khác, hơn nữa em chưa từng thấy Germany tiếp cận con gái bao giờ!
Ludwig: A! Làm ơn đừng làm những chuyện như vậy.
R: Italy không muốn thử xem cuộc sống của một người Đức là như thế nào sao?
Feliciano: Germany bình thường luôn làm việc… Cuộc sống như vậy thật không có gì thú vị cả. Thỉnh thoảng tôi cũng bắt chước Germany dắt chó của anh ấy đi dạo, nhưng mà chó của anh ấy cũng rất khoẻ mạnh, tôi kéo lại không đi nổi. À phải rồi, nếu như trao đổi thân thể với Germany thì tôi đã có được cơ bắp kia của anh ấy rồi! Nói như vậy chẳng những có thể làm rất nhiều chuyện ngày thường tôi cố hết sức cũng không làm được, mà còn không cần lo sợ England nữa!
Ludwig: Nếu cậu chi một chút tâm tình nấu ăn của mình qua khoa học kỹ thuật, tài chính và chiến lược thì đã có thể không cần phải lo sợ hắn ta như vậy rồi.
Feliciano: Ha ha~ Không cần phiền phức như vậy đâu, bởi vì đã có Germany bên cạnh em rồi mà! [Cười]
Ludwig: Thật là…
Feliciano: Như vậy Germany muốn dùng cơ thể của em để làm gì đấy?
Ludwig: Ừ… [Trầm tư] Đơn giản thì, đầu tiên sẽ tìm nguyên do khiến tôi trở thành như vậy, sau đó tìm cách đổi trở về, kế tiếp nhanh chóng thực hiện các điều kiện để đổi về.
Feliciano: Ừ, Germany hẳn là sẽ nghĩ như vậy! Nhưng mà đâu có hỏi cái này, anh phải trả lời giống em mới đúng.
Ludwig: Nếu phải nói thì… Thân thể của cậu với tôi mà nói cái gì cũng làm không được! Đây chính là cơ thể mà đến đánh mèo cũng đánh không lại đấy.
Feliciano: Germany thực sự không muốn làm bất cứ chuyện gì sao? Bởi vì cơ thể của em trong tay anh, cho nên muốn dùng cơ thể của em hay làm gì đó với cơ thể của em cũng không có sao đâu nha~
Ludwig: Cậu đang nói gì vậy! Đừng có nói mấy câu kỳ quái như vậy!
Feliciano: Bởi vì, Germany, bình thường không phải là anh có chút sở thích kỳ quái sao? Hơn nữa anh cũng thường nói với em những câu ý tứ không được tốt lắm đâu…
Ludwig: Cậu đang suy nghĩ gì đấy đồ ngốc! [///] …Trước gác những chuyện này sang một bên. Tóm lại, nếu như tôi trở thành Italy, nói không chừng suy nghĩ kỹ một chút sẽ tìm ra thứ quan trọng nhất (trong mạch não) của người Ý. Hơn nữa nhất định phải ra quốc lộ chạy một chút xem sao, để tìm ra nguyên nhân bọn họ ở chiến trường luôn chạy nhanh như vậy.
Feliciano: Ve… [(′=ヮ=`)ν]
<Spamano>
Antonio: …[Trầm tư-ing]
Lovino: …Không nên trưng ra cái vẻ mặt ác tâm này đồ khốn! Anh đang nghĩ chuyện kỳ quái gì!
Antonio: Không có mà! Tuy nhiên nếu chúng ta trao đổi thân thể, người xung quanh sẽ thấy một cảnh tượng “Romano” dính lấy “Spain”, mà “Spain” lại ghét bỏ “Romano”, ngẫm ra thì thấy thật kỳ diệu và thú vị ha.
Lovino: Tôi không có ghét chính tôi nhé, chỉ là ghét anh mà thôi!
Lovino: Lời nói của Romano thật đả thương người ta, hức.
Lovino: Hừ!
Antonio: [Cười dịu dàng]
R: Cho nên là, nếu như phát hiện thân thể hoán đổi, Spain sẽ làm gì?
Antonio: Đương nhiên trước tiên là đi trấn an Romano rồi! Romano nếu như phát hiện thân thể bị hoán đổi hẳn sẽ thất kinh cho coi.
R: Oaaa! Bất quá đây chính là việc mà Spain sẽ làm nha.
Antonio: Tôi chính là Boss mà lại.
Lovino: Tôi không có đâu nhá! Một chút chuyện bé xíu như vậy, muốn cho tôi thất kinh thì chỉ có cấm tôi ăn pasta một tuần… à không, ba ngày mới có thể thành như vậy!
Antonio: Chính là bỏ một bữa em cũng không chịu nổi mà.
R: Sau đó sẽ làm những gì?
Antonio: Thật thì tôi vẫn chưa biết. Tuy rằng tôi rất thích Romano (Romano: [/// Trừng]), nhưng nếu như phát hiện gương mặt mình biến thành Romano nhất định sẽ cực kỳ không quen. Nếu có gì đó nhất định phải làm, thì đó chính là bảo vệ tốt thân thể của Romano rồi.
Lovino: Tôi không có thèm đổi cơ thể với anh đâu! Nếu như đổi thì chắc hẳn không làm được gì cả, dùng cái mặt ngu này thì đến cả bắt chuyện với con gái cũng không được.
Antonio: Sao lại thế? Tuy so ra thì kém với Romano, nhưng Boss cũng rất được con gái hoan nghênh đó! Ngày hôm trước trong party cũng có người đến bắt chuyện với anh mà.
Lovino: Câm miệng! [Không vui]
Antonio: Nếu thật có hoán đổi, Romano sẽ dùng cơ thể của Boss làm gì vậy? Anh cũng rất tò mò.
Lovino: À? Thì như bình thường thôi, thông thường là nấu ăn, ăn, ngủ trưa, ra ngoài chơi.
Antonio: Không đi bắt chuyện với con gái sao?
Lovino: Hừ! Tôi thèm dùng kỹ thuật bắt chuyện cao siêu của mình để làm lợi cho tến khốn anh à, sao phải giúp anh dụ dỗ con gái chứ!
Antonio: Romano thẳng thắn một chút sẽ càng đáng yêu hơn đó! Vẻ mặt của em rất thiếu tự nhiên. [Cười]
Lovino: Câm miệng! Đồ khốn! [///]
<USUK>
Arthur: [Bưng tách hồng trà lên] A? Ngày thường thay hắn ta lo nghĩ đã đủ cực khổ rồi, nếu như biến thành America, khác nào càng phải quan tâm những chuyện cũ rích đó sao?
Alfred: Trao đổi cơ thể này kia, rất giống mấy chuyện của hội ma thuật nhà anh. Hoán đổi hẳn là do lỗi của anh nhờ?
Arthur: Ai lại làm chuyện nhàm chán như này chứ!
R: Cho nên sau khi England-san trở thành America chính là muốn thay anh ấy lo liệu công việc sao?
Arthur: Tôi cũng không có nói vậy. Nhưng mà… cũng đâu có cách nào khác, nếu không đi làm thì sẽ làm lỡ rất nhiều thời gian, quốc gia không cách nào hoạt động. Dù sao America mỗi ngày phải đọc tin tức, văn kiện, ban bố chỉ thị, rất nhiều chuyện. Tuy nhiên đại bộ phận tôi thấy đều là những chuyện ngu xuẩn không đầu không đuôi, cho nên trước tiên phải sửa chữa các đề án hoặc chỉ thị có khả năng, sau đó sẽ suy xét áp dụng cắt giảm, tham khảo nhu cầu của người dân, còn có đi xem tình hình thực ở quốc tế… Lại sao đó… [blah blah blah]
Alfred: Anh thật đúng là yêu thương và lo lắng nha.
Arthur: Lỗi của tôi chắc! Còn không phải do cậu luôn như một thằng quỷ con mơ tưởng không thực tế, muốn làm một cái cầu thang leo lên mặt trăng sao.
Alfred: Phải, phải. [Cười]
Arthur: Cái, cái gì thế…
Alfred: Luôn giúp tôi, cùng nhau muốn sửa chữa phương án làm cầu thang, anh còn tính cái gì nữa?
Arthur: [///] Nếu như cậu mù quáng làm đi làm lại, chúng ta chẳng phải cũng chịu tội chung sao? Không phải vì cậu, chỉ là vì chính tôi thôi!
Alfred: Sáng sớm hôm qua tôi nói mỗi lần đều phải ăn rất nhiều cái hamburger một lúc rất phiền phức, cho nên muốn mỗi lần ăn có một cái hamburger lớn như cái bàn ăn, anh bị lời này làm suy nghĩ lung tung, kết quả buổi chiều đó anh thực sự làm thử… Phụt… Mặc dù thất bại, nhưng tôi thấy trong thùng rác ở nhà bếp… Đây cũng là cho chính anh sao?
Arthur: …Đó là… Do cậu cứ ồn ồn ào ào.
Alfred: Tôi cùng lắm cũng chỉ nói một câu mà thôi.
Arthur: Dù sao thì sau đó cậu cũng làm ầm lên còn gì… Cái gì thế? Cái ánh mắt kia kìa!
Alfred: Không có gì! Chẳng qua là cảm thấy England đầy lòng tự trọng nhà anh luôn luôn xấu hổ ở những chỗ kỳ lạ như vậy. Rõ ràng lúc trong nhà bếp ngoan cường như vậy kia mà.
Arthur: Tch. [Nhỏ giọng] Khi còn bé rõ ràng là đáng yêu thế kia, giờ lại biến thành thế này.
Alfred: XDDDDD
R: America lúc trao đổi thân thể với England sẽ làm gì?
Alfred: Lúc hoán đổi thân thể biết đâu có thể nhìn thấy những người bạn kỳ quái của anh ta thì sao. Tóm lại trước tiên chào hỏi với họ, sau đó ghi nhớ tên và hình dáng, nếu không lúc England nhắc tới bọn họ, Hero tôi hoàn toàn không biết anh ta đang nói ai là ai.
Pingback: [Hetalia] 100 câu hỏi CP phi truyền thống [GerIta / Spamano / USUK] | AIGV Team