Kẻ mô phỏng 002

Tác giả: Lý Chá Lưu

Chuyển ngữ: GV

2. Bức ảnh cũ

 

Ngoài mấy tên cuồng tăng ca chuẩn bị thức trắng đêm thì mọi người đều dọn đồ ra về.

 

Chu Đàn lấy đồ của mình rồi chờ Lý Lăng trước tủ locker. Đứng ngay phía sau Lý Lăng, hắn vừa lục ví tiền của mình vừa nói: “Ôi, chỗ này bị mài rách rồi. Thảo nào đầu tháng đang yên đang lành lại làm rơi mất tấm thẻ bạch kim tôi để trong đó… Lúc mua thấy chất lượng cái ví này tốt lắm mà ta. Do quẹt phải thứ gì ư? Lý Lăng, anh qua xem thử đi.”

 

Lý Lăng cũng vừa khóa tủ xong, tiện tay đón lấy chiếc ví cũ của Chu Đàn, mở ra xem.

 

Điện thoại Chu Đàn reo lên. Hắn nhìn màn hình điện thoại, nói: “Tôi bắt điện thoại xíu.”, rồi đi ra bên ngoài sảnh lớn. Lúc cuối còn quay đầu lại mỉm cười chỉ vào chiếc ví trong tay Lý Lăng, dùng khẩu hình miệng nói với Lý Lăng rằng: Anh xem đi.

 

Lý Lăng cầm lòng không đậu đoán xem ai gọi đến, có phải Vương Tuyết Xuyên không?

 

Khi mở ví Chu Đàn ra lại không khỏi nhìn thấy bức ảnh của Vương Tuyết Xuyên, Lý Lăng như bị dầu sôi văng trúng, ngoảnh mặt đi ngay.

 

Chu Đàn chưa bao giờ cố ý giấu Lý Lăng về chuyện của Vương Tuyết Xuyên nên Lý Lăng đã biết ngay từ đầu. Dù sao thì họ cũng thân nhau như vậy, trước khi có Vương Tuyết Xuyên thì gần như là thân nhất.

 

Với kiểu tính cách né tránh điển hình như Lý Lăng, anh dường như chưa từng nhìn thẳng vào cái cậu Vương Tuyết Xuyên này kể từ cái ngày “tiêu rồi”. Anh chỉ nhớ cậu trai đó khá là đẹp, khí chất xuất chúng, khác với tuýp của Chu Đàn, nhưng sức hấp dẫn thì đúng là ngang nhau.

 

Đây dường như là lần đầu tiên Lý Lăng nhìn thẳng vào khuôn mặt của Vương Tuyết Xuyên một cách lặng yên và chăm chú như thế.

 

Anh bình tĩnh lại một lúc, rồi mới đưa chiếc ví đựng hình lên ngang mắt.

 

Bức ảnh có lẽ được chụp gần đây. Vương Tuyết Xuyên mặc áo len hở cổ hình chữ V, có vẻ như là đang đọc sách thì phát hiện ống kính, nên bèn nở một nụ cười tươi rói, bàn tay còn lại cầm một cốc cà phê nóng. Ống kính đặt rất gần, khuôn mặt gần như không tì vết chiếm mất một phần ba tấm ảnh. Đối diện với nụ cười được phóng to này, Lý Lăng như bị búa của thần Thor giáng vào ngực.

 

So với Vương Tuyết Xuyết thì Lý Lăng này là rễ của cọng hành nào cơ chứ.

 

Đúng là ví tiền bị rách thật. Tay Lý Lăng vừa run lên một cái là những bức ảnh mà Chu Đàn nhét bừa vào trong đã rớt ra những vài tấm, kể cả bức của Vương Tuyết Xuyên. Lý Lăng hoảng loạn nhặt lên thì phát hiện phía sau bức ảnh mặt cười cầm cà phê mặc áo len của Vương Tuyết Xuyên còn một bức khác nữa. Người trên bức ảnh này hình như cũng là Vương Tuyết Xuyên,  có điều phong cách ăn mặc hơi khác một chút. Thực ra cự li ống kính hơi xa nên ảnh khá nhòe. Và bản thân tấm ảnh này cũng đã có tuổi, đem so với tấm ảnh lúc nãy thì càng lộ rõ sự mờ.

 

Lý Lăng không thể tả nổi cảm giác trong lòng lúc này, vừa như vạn tiễn xuyên tâm, vừa như đã sống rất lâu với cơ thể gắn đầy tên này. Đau đến tê rân.

 

Nếu nói thứ anh nhìn thấy trong bức ảnh chụp cận mặt kia là một tình yêu cuồng nhiệt từ cái nhìn đầu tiên, thì bức ảnh này chính là một sự trân trọng lặng lẽ kéo dài.

 

…Không đúng, từ khi đôi cẩu nam nam này phải lòng nhau đến nay, chẳng phải chỉ mới hơn một năm thôi sao?

 

Bên kia, Chu Đàn đã ngắt điện thoại và quay về.

 

Lý Lăng cấp tốc hốt đống danh thiếp biên lai đang rải rác trên sàn lên, một tay rút bức ảnh cũ được giấu phía sau tấm chụp cận mặt của Vương Tuyết Xuyên ra cất vào trong túi.

 

Gửi yêu và thương đến AIGV ❤

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s