Câu chuyện về bạch tuộc viên và cá viên cà ri
丸子和丸子的故事
Tác giả: Quế Tiểu Điều Lang || 桂小条狼
Chuyển ngữ: GV
Phố A là một con phố sầm uất. Ở đó có một tiệm bạch tuộc viên, thức ăn ở đấy rất ngon, mỗi ngày đều có rất nhiều người nghe danh đến ăn. Chủ tiệm là một người trẻ tuổi, nhiệt tình, niềm nở, đại đa số khách khứa của tiệm đều đến vì nụ cười rạng rỡ của anh.
Chẳng biết từ bao giờ, cũng chẳng biết từ đâu, thỉnh thoảng lại loáng thoáng mùi cà ri nồng nàn bay đến phố A. Người đầu tiên phát hiện mùi thơm đó chính là anh chủ tiệm, một mùi thơm mang theo thứ hương vị khiến anh hoài niệm sâu sắc. Khách khứa đến tiệm còn hỏi anh đó có phải là hương vị mới của tiệm anh không. Chủ tiệm chỉ lắc đầu cười.
Phố B tuy chỉ cách phố A một khoảng cách nhỏ,, nhưng phố B lại không được sầm uất như phố A, lượng người lai vãng đến đây rất ít. Gần đây, phố B mới mở một tiệm cá viên cà ri. Chủ tiệm cũng là một người trẻ tuổi, nhưng cậu thuộc tuýp người im lặng ít nói, hàng ngày chỉ cắm đầu làm món cá viên cà ri của cậu. Vì thế, tiệm rất vắng khách, chỉ quanh đi quẩn lại hai ba người khách thân thuộc. Thế nhưng… Tuy chủ tiệm ít nói, cá viên cà ri mà cậu làm ra lại mang hương vị khiến người khác khó lòng mà quên được nên vẫn có khách đến đây vì thứ hương vị khó quên đó.
Có khách vừa chung tình với bạch tuộc viên của phố A vừa thích cá viên cà ri của phố B. Những vị khách này sẽ cảm thán mùi vị ấm áp của cá viên cà ri phố B trước mặt chủ tiệm bạch tuộc viên phố A, cũng như tán dương danh tiếng không tồi của chủ tiệm bạch tuộc viên phố A trước mặt chủ tiệm cá viên cà ri phố B. Dần dà, chủ tiệm phố A cuối cùng cũng biết hương cà ri khiến người khác nhớ nhung kia chính là bay từ tiệm cá viên cà ri ở phố B đến tiệm mình.
Thực ra chủ tiệm phố B cũng có một bí mật. Cứ cách một khoảng thời gian, cậu lại chạy đến tiệm bạch tuộc viên phố A mua một hộp, mục đích là để nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của anh chủ tiệm. Lần nào cậu cũng chọn lúc tiệm bận nhất mà hạ mắt xuống lén liếc nhìn anh, vì cậu sợ anh sẽ chú ý đến sự tồn tại của mình, sợ anh phát hiện ra tâm ý thực sự của mình.
Lần nọ, như thường lệ cậu mua một bạch tuộc viên. Lúc chuẩn bị ra về thì chủ tiệm kéo cậu lại, đưa cho một hộp nữa, cười tủm tỉm nói: “Tặng cậu thêm một hộp này.”
Cậu có chút kinh ngạc, ngước đôi mắt vẫn luôn hạ xuống lên đối diện với khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của đối phương, do dự nói: “…Tặng cho tôi?”
“Ừ!” Nụ cười của đối phương lại thêm phần rạng ngời. Cậu vội vã cúi đầu xuống, đón lấy chiếc hộp, hạ giọng nói một câu “cảm ơn”, rồi rời khỏi với những bước chân có chút rối bời. Chủ tiệm kéo cậu lại nói: “Lần sau tôi đến tiệm cậu bên phố B, cậu mời tôi ăn cá viên nhé!”
Những bước chân đang định rời khỏi bỗng nhiên dừng lại, cậu giật mình quay đầu lại, lắp ba lắp bắp nói: “Anh… sao anh biết tôi…” Chủ tiệm nhích lại gần cậu, hít một cái, rồi để lộ ra nụ cười rạng rỡ ấy, nói: “Vì… trên người cậu mang mùi hương khiến người ta nhớ nhung….”
Mặt cậu ta “xoẹt” một cái đỏ bừng lên, luống cuống quay bước, đến đầu cũng không dám ngẩng lên, chỉ ôm lấy hộp bạch tuộc viên rảo bước bỏ đi.
Sau đó, trên phố C có hai tiệm nằm sát bên nhau. Khách khứa đến hai tiệm này đều biết tình cảm của ông chủ hai bên rất tốt. Đến tiệm bạch tuộc viên mua đồ, chủ tiệm lúc nào cũng cười tủm tỉm giới thiệu cho bạn món cá viên cà ri kế bên, còn khách khứa đến tiệm cá viên cà ri luôn nhìn thấy trên tường là tấm poster giới thiệu bạch tuộc viên của tiệm bên cạnh.
tui chính là đang hít thở JQ bay đầy 2 căn tiệm ở phố C =v=
LikeLiked by 1 person
súng răng~
LikeLike
Pingback: Đoản văn | Love Paradise
Pingback: Đoản Văn (2 pages) | Động Màn Tơ
Pingback: Câu Chuyện Về Bạch Tuộc Viên Và Cá Viên Cà Ri | ๖ۣۜKho ๖ۣۜTàng ๖ۣۜĐam ๖ۣۜMỹ - ๖ۣۜFanfic
Truyện cưng quá ~ quan trọng hơn chính là đọc xong liền thấy đói huhu. Cảm ơn team đã dịch nhé ❤
LikeLike
❤️
LikeLike