76.
Khi tất cả lời đồn đãi đều xoay quanh việc Google và Baidu đang kết mô đen, chỉ có Apple là hiểu rõ nhất, làm sao hắn có thể rời bỏ mình được, sớm muộn gì cũng quay lại thôi. Y bình thản uống trà. Thứ ánh sáng sặc sỡ xuyên qua kẽ lá chiếu vào cửa sổ, rọi lên khuôn mặt của y, lúc sáng lúc tối. Y vuốt ve chỗ khuyết trên người mình, đây là dấu ấn mà hắn để lại, có lẽ sẽ in hằn cả đời. Hắn tên “Google”, “le” trong “Apple”. Mấy đứa hiểu rồi chứ?
77.
Một buổi tối, hắn đang giở tạp chí F1, còn người bên cạnh thì đang ôm con Chihuahua cưng nựng.
“Anh cảm thấy bây giờ thật là hạnh phúc.”
Người nọ lấy làm khó hiểu.
“Có trai có gái, viên mãn biết bao.”
“Cút, con gái anh là con gái anh, con trai tôi là con trai tôi!” Nói xong tiếp tục vuốt bụng con Chihuahua.
Hắn ôm người nọ vào lòng cười nói: “Em đã là của anh rồi, con trai em chẳng phải cũng là con trai anh sao?”
Trên sàn, con chó Lạp Xưởng không hề mini tẹo nào chẳng buồn ngẩng đầu lên.
78.
Hắn nói cậu là một đứa trẻ tốt, lẽ ra không phải cùng hắn đối mặt với những chuyện lộn xộn này.
Hắn nói lẽ ra cậu phải tìm một cô gái tốt và sống hạnh phúc hết nửa đời sau.
Hắn nói khi đứng trong siêu thị nhìn cậu mở ra một con đường máu giữa các thím các bạc hắn cảm thấy hạnh phúc khó tả.
“Đê ma ma, anh cải lương đủ chưa? Nếu không phải vì thích anh ông đây có thể theo anh mười năm sao! Nếu không phải muốn tiết kiệm tiền cho anh, ông đây chịu để mấy bà thím kia thừa cơ sờ soạng sao!”
“Hả? Sờ chỗ nào?”
79.
“Ding doong…”
“Anh ơi, hàng chuyển phát nhanh của anh đây.”
Người đàn ông chẳng nói chẳng rằng, đón lấy món hàng, mở ra, là một chiếc hộp.
“Cậu đeo giúp tôi thử xem.”
Cậu nhân viên chuyển phát nhanh thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn lặng lẽ đeo nhẫn cho đối phương.
“Anh đồng ý.”
…
Nghe thế, cậu nhân viên bực bội bỏ chiếc túi làm việc ra ném thẳng xuống đất, rồi tóm lấy khuôn mặt người đàn ông nọ, cắn một cái thật đau: “Anh dám lợi dụng chức quyền này, anh dám chơi tôi này!”
Người đàn ông nghe thế, mỉm cười.
80.
Ngày mà Siêu Đoản Văn ra đời, nó tràn trề kỳ vọng đối với thế giới này, nó muốn mọi người hiểu và lớn lên với nó. Lúc đó, hoa mới thơm làm sao, trời mới xanh làm sao, chim muông tự do bay lượn. Mãi đến một ngày nọ, Siêu Đoản Văn chứng kiến sự xuất hiện của người anh em ruột, hắn cười với nó đầy tà mị, nói: “Bây giờ trong cơ thể của anh đã toàn là tôi cả rồi, tôi là Truyện BL.” Siêu Đoản Văn lập tức lệ rơi đầy mặt.