[Bức chân dung để dở] Chương 3

远方的小白桦 | Atlibby

3.

Lông của Phi Vân là tuyết trắng tuyết trắng, trắng tựa như tuyết đọng trên đỉnh núi Trường Bạch.

Ánh mắt của Phi Vân một màu đen nhánh đen nhánh, đen tựa như bùn đất bên cạnh sông Tùng Hoa.

Máu của Phi Vân một màu đỏ thắm đỏ thắm, đỏ tựa như dòng máu nóng trước ngực cha.

Vương Diệu chưa từng nhìn thấy núi Trường Bạch và sông Tùng Hoa, trong cơn mơ lại luôn hô sông gọi núi; bởi vì mẹ cho cậu biết, cha cậu chính là người dẫn đầu đội đuổi ma ở nơi này. Vương Diệu chưa từng nhìn thấy cha đã hy sinh như thế nào, nhưng trong cơn mơ lại luôn thấy máu nóng cha tuôn rơi; bởi vì nói cho cùng thì, cũng từng có lúc trong đêm khuya hắt lên ánh đèn, mẹ và cậu đã đọc di thư mà cha sai người mang về trước khi hy sinh.

Bên bờ Hoàng Hà gió nhẹ nhàng thổi, hoa Mã Lan gầy guộc nhẹ nhàng rung. Thân thể của Phi Vân giống như một đám mây trên bầu trời, ánh mắt của Phi Vân giống như hai vì sao trên trời. Cha trước khi rời khỏi nhà đã mang Phi Vân cho Vương Diệu, khi đó Phi Vẫn hãy còn là một con ngựa nhỏ, Vương Diệu hãy còn là một đứa nhóc con. Vương Diệu và Phi Vân cùng nhau lớn lên trong những năm tháng gian khổ, tựa như loài hoa Mã Lan ngoan cường nở rộ bên bờ Hoàng Hà. Continue reading “[Bức chân dung để dở] Chương 3”