(One-shot) Chồng chồng muôi thủng

Tác giả: 颜狗的春天

Chuyển ngữ: Atlibby

Note: Văn Livestream công khai thiếu đạo đức


1

Cung Tuấn trong gốc rễ là truyền nhân nghe lời vợ thực thụ của Tứ Xuyên,  trước nay là một người tính tình dễ nói chuyện, chiều chuộng Trương Triết Hạn, đòi sao không dám tặng trăng, độc nhất một chuyện không dễ thoả hiệp, đó là chấn thương đầu gối của Trương Triết Hạn.

Trương Triết Hạn gần đây nhận một kịch bản mới, cast nổi tiếng, tình tiết vượt trội, dở là ở chỗ cảnh đánh nhau quá nhiều, cường độ lớn, tổn thương ở đầu gối có thể chuyển biến xấu.

Đạo diễn chấm anh, ngỏ ý mời, thêm phần bản thân Trương Triết Hạn cũng rất thích kịch bản này, đã lựa chọn rồi thì sẽ đi đến cùng mới thôi, bác sĩ cũng khuyên không được.

Sau khi hay biết Cung Tuấn mới đầu tận tình khuyên bảo, sau đó Trương Triết Hạn cứ được nước làm tới nhất quyết phải diễn, Cung Tuấn nhất thời không kiểm soát được cảm xúc mà quát: “Anh có thể đừng bướng như vậy không??”

Đáy mắt Trương Triết Hạn toàn là kinh ngạc, hơn nữa là thấy oan ức.

Cung Tuấn trước đây luôn dịu dàng, nói chuyện mềm mỏng, đó giờ chưa từng dữ dội với anh đến thế này, Trương Triết Hạn trong một chốc không biết phản ứng thế nào, sau cùng đóng sập cửa bỏ đi, kết thúc trận tranh chấp này, kéo lên màn mở đầu chiến tranh lạnh.

2

Hôm nay là ngày có livestream bán hàng đôi.

Hai người từ sớm đã đến nơi, nhìn nhau ghét bỏ không bày ra vẻ mặt tốt lành gì với người kia, cũng không chào hỏi, mạnh ai nấy chơi.

Bầu không khí ăn tối rất ngột ngạt, mọi người ngồi cùng bàn ăn cơm, Tiểu Vũ bị ép tới ngồi giữa hai đại lão, đang thận trọng bới cơm, Cung Tuấn chợt đẩy táo của mình sang trước mặt Tiểu Vũ, nhàn nhạt buông một câu: “Cho anh ấy.”

“Anh ấy” là ai không cần nói nhiều, Tiểu Vũ sau khi hiểu ý thì nhét cho Trương Triết Hạn, “Thầy Cung cho mày nè.”

Trương Triết Hạn không thèm ngẩng đầu mà từ chối: “Không thèm.”

Tiểu Vũ ngại ngùng mà để lại táo trước mặt Cung Tuấn: “Cậu ta không ăn.”

“Nói với anh ấy, thích ăn hay không tuỳ.” Cung Tuấn như thể có thù với cơm trong chén, dùng đũa đâm ra mười mấy cái lỗ.

Tiểu Vũ tận tuỵ mà làm ống truyền lời của tình nhân nhỏ đang giận dỗi, theo y như thật mà nói với Trương Triết Hạn: “Cậu ta nói thích ăn hay không thì tuỳ.”

“Sợ có độc.”

Chuyển lời cho Cung Tuấn: “Cậu ta nói sợ có độc.”

“Giết người phải ngồi tù đó, em không có ngốc vậy.”

Tiểu Vũ: “Cậu ta nói giết người phải ngồi tù đó, cậu ta không có ngốc vậy.”

“Hừ, ngốc nhất toàn thế giới chính là cậu ta.”

“Cậu ta bảo ngốc nhất toàn thế giới chính là cậu.”

Cung Tuấn: “…”

Tình nhân thối rốt cuộc cũng dừng lại trong một lát, Tiểu Vũ đáng thương lấy tốc độ ma đói đầu thai ăn cho xong rồi thoát khỏi chiến trường.

Ngột ngạt, hai bọn họ cãi nhau thì cứ cãi đi, mắc gì làm hại tới người khác chứ?

3

Bắt đầu livestream rồi.

[Aaaaa em đến đây vợ ơi]

[Aaaaa cuối cùng cũng thấy được Tuấn Tuấn mới mẻ]

[Vợ ơi cọ cọ]

[Vợ ơi em đến đây]

[Đây không phải là bà xã trong vận mệnh của em Trương Triết Hạn sao]

[Lầu trên chú ý, là vợ tôi]

[Xê ra rõ ràng là vợ tui]

Sau một phen gáy tung vui mừng, các fan phát hiện khác thường. 

[Mọi người có cảm thấy không khí quái quái sao không?]

[Hai thằng bé cứ như không phấn chấn lắm]

[Ai ăn hiếp con trai mẹ??? Mẹ đánh nó cho con!!!]

[Người làm công vui vẻ hết vui vẻ rồi]

[Lão Cung vậy mà không cầm mic giúp vợ, điên rồi]

[Cười chết anh nhà bạn không có tay hả]

[Sao hai người ngồi xa dữ vậy]

[+1 trước đây chẳng phải hận không thể dính vô một chỗ à]

[Tình nhân nhỏ cãi nhau rồi?]

[Lầu trên mời tự dẫy trong ổ đừng làm người khác buồn nôn cảm ơn]

Sau khi qua phần chào hỏi, MC bắt đầu tiết mục trò chuyện hâm nóng.

“Gần đây thầy Cung Tuấn có chủ đề cảnh hôn lên hot search, có kỹ thuật gì có thể chia sẻ không?”

“Hành động theo tình cảm, thuận theo tự nhiên là được rồi.”

Cung Tuấn nói ra một đáp án mập mờ nước đôi, vốn cho rằng chủ đề này sẽ cứ thế mà qua đi, không ngờ tới hết lần này tới lần khác có người muốn gây chuyện, trong lúc mất cảnh giác bị bên cạnh quăng tới một câu khịa: “Đắc ý gì, cái kỹ thuật lung tung bừa bãi hôn đại ấy hả? Cũng như bị chó gặm vậy, không chút mỹ cảm.”

[Ồ quao vợ thật sự dám nói]

[Chó gặm hahahaha cười chết tôi rồi]

[Nhà bảo vệ mỹ cảm Trương Triết Hạn]

Cung Tuấn nứt ngay tại chỗ, suýt nữa thì nhỡ mồm: “Rõ ràng anh…” lần nào cũng rất hưởng thụ! Tốt vô cùng!

May mà sự rèn luyện nghề nghiệp nhiều năm đã ngăn thầy Cung nói ra lời điên loạn: “Khụ, rõ ràng từng nói là cũng được, còn không gian để tiến bộ.”

[??? Sao thầy Trương đánh giá kỹ thuật hôn của anh???]

[TTH nói thật đi có phải anh được trải nghiệm rồi không?]

[Đạo diễn! Giao cảnh hôn ra đây!]

[Giữa đồng nghiệp với nhau trao đổi là tất nhiên rồi.]

[Thầy Cung anh tức như vậy là làm sao]

[Lời phân bua sau cùng của một người đẹp trai]

[Tuấn Tử: Bạn có thể nghi ngờ con người tôi nhưng không thể nghi ngờ kỹ thuật của tôi]

[Người khôn không nói điều mập mờ, trực giác cho tôi biết vốn dĩ ảnh không định nói như này]

[Lầu trên +1]

“Ồ? Vậy sao? Anh không nhớ.” Trương Triết Hạn giả đò vô tội nhún nhún vai.

“Haha, thầy Trương thật là người hay quên.”

Tia điện chớp giữa hai người, ai sáng suốt đều có thể nhìn ra hai người này hoàn toàn đang đấu đá.

[Tôi có thể nhìn trẻ trâu diss nhau 100 năm]

[Tôi nhìn lầm hay sao? Lão Cung nghiến răng nghiến lợi]

[Trẻ con, quá là trẻ con, tôi thích]

[Đây không phải là vợ yêu một đạp đạp chết của tôi sao]

Đúng lúc Cung Tuấn nhìn thấy được cái đan mạc này, kích hoạt nhân cách phúc hắc thành công, thừa cơ diss lại: “Đạp không chết bạn đâu, chân thầy Trương yếu ớt lắm, xong một cảnh phim phải chườm nóng mấy chục lần còn tính là ít rồi.” Tối nào cũng muốn tôi xoa bóp chườm nóng mới ngủ ngon được đấy!

Dứt lời xong còn nghiêm túc nhướng mày với Trương Triết Hạn, tràn đầy khiêu khích.

[Aaaaaaaa tôi được lật bài rồi sao]

[Tuấn Tử sao mặt anh đầy kiêu ngạo vậy???]

[Nhìn xem chọc tức thầy Trương rồi hahahaha]

[Vạch trần thầy Trương vui vẻ vậy sao Tuấn Tuấn?]

[Sao ảnh hiểu rõ đến vậy chứ? Cứ như thể người chườm nóng là ảnh ấy]

[Vị thầy chùa mù bạn đã phát hiện được điểm quan trọng]

[Hít]

[Hít sml]

[Đường xuống núi lại xa rồi]

Are you kidding me??

Trương Triết Hạn hít thở sâu nhiều lần mới đè xuống được một bụng đầy thô tục, vào hoàn cảnh bình thường thì anh đã sớm bạo lực gia đình cái tên hết thuốc chữa này rồi.

Mang lên một nụ cười thương mại mà vỗ vỗ vai Cung Tuấn: “Rất cảm ơn thầy Cung quan tâm, nhìn ra được ở trường quay để ý anh không ít nhỉ?”

Một bộ hàng long thập bát chưởng giáng xuống, Cung Tuấn suýt không đỡ nổi. Trước uy quyền của vợ, gây họa xong hắn lại lấp liếm một cách hoàn hảo: “Hahaha đương nhiên rồi, thầy Trương kính nghiệp lắm, đáng học tập.”

[Được nha hai người này bây giờ sẽ 1 câu rồi 1 câu]

[Sao cứ cảm giác hai bọn họ đang diss nhau nhỉ]

[Chị em lầu trên học cho quen dần là được]

[Huhuhu đau lòng vợ]

[Vợ phải nhanh khỏe lại á]

Hướng đi của đạn mạc cuối cùng cũng quay lại bình thường, MC nhanh chóng chuyển chủ đề.

“Triết Hạn có hiểu biết về viên giặt quần áo của chúng ta không?”

Lời còn chưa kịp nói ra, Cung Tuấn lại giành phần: “Không giấu gì anh, thầy Trương ở nhà không giặt đồ tí nào đâu.”

MC hết hồn, điên cuồng ra hiệu với Cung Tuấn: Anh hai ơi đang livestream bán hàng á?!

[Anh lại biết???]

[Xuất hiện rồi keyword muôi thủng không giấu gì bạn]

[Hiểu rõ rồi đều là anh giặt]

[Khổ cho Tuấn Tử rồi]

[Có thể đừng dẫy không, tôn trọng chính chủ, không thì cút cho bố]

[Vốn là livestream hai người mà]

Trương Triết Hạn coi như biết Cung Tuấn đang gài mình, không buồn không giận mà diss lại: “Đúng rồi, cho nên mới nói anh thật sự hỏi sai người rồi. Giặt đồ thầy Cung không thể thành thạo hơn nữa, đặc biệt là rửa bàn giặt, nên hỏi cậu ta ấy.”

Con nít ranh, muốn đấu với anh à?

Hoàn toàn không ngờ tới anh còn giữ lại chiêu này, sự thong dong của Cung Tuấn mất tích không tăm hơi, trong chốc lát tức đến đứng thẳng lên: “Ý gì? Nói cho rõ!!!”

[Rửa bàn giặt? Thầy Trương quản chồng giỏi 666]

[Hiện trường muôi thủng cỡ lớn]

[Công khai hai người ở chung được rồi]

[Cửa tủ chặn không nổi nữa]

[Hai người tém tém lại cái!]

“Làm sáng tỏ một chút, là rửa không phải quỳ nha các bạn!” Trương Triết Hạn bụng dạ hẹp hòi, nói xong làm vẻ cay độc mà tặng cho Cung Tuấn một cái nhìn khinh thường, toàn thân viết đầy 4 chữ to “em đánh anh đi”, thật sự thèm đòn.

Thua nhưng không bỏ cuộc, Cung Tuấn vẫn cắn răng trừng lại, anh chờ đó!

[Đau lòng cho MC]

[MC oan ức]

[MC: kiên cường!]

[Nghe phong thanh chỗ này là hiện trường sao nam xâu xé nhau]

[Xâu xé? Rõ ràng là lừa chó vào giết]

[Hai người này quá gây hại không ai nhường ai]

[Thành Lĩnh ơi, trong sách “Thuyết văn giải tự” nhà cưng ảnh đi kèm với “không xem ai ra gì” có phải cũng như thế này?]

[Hahahaha chị em trâu vãi]

“Hahahaha, thầy Trương thật sự là hài hước dí dỏm nha.” MC lấy khăn tay ra lau mồ hôi lạnh toát ra vì bị hù, hèn mọn ép buộc cue theo tiến trình: “Chúng ta đều biết hai thầy đây sắp tới 30 rồi, trong nhà có giục cưới chưa?”

“Không có, không quan trọng, đàn ông qua 30 tuổi sẽ không để ý mấy chuyện thế này nữa.” Giục gì mà giục? Có người yêu rồi! Một cái chày to đùng không phải đang đứng ngay kế bên kia kìa.

“Không có” Chỉ yêu thầy Trương, cưới rồi, đừng cue.

MC không ngờ tiết mục này kết thúc nhanh vậy, rất sợ hai thầy bắt được cơ hội sẽ véo nhau,  nhanh chóng bắt đầu câu hỏi tiếp theo: “Vậy có thể nói chút hình mẫu lý tưởng của mình không? Các fan ở livestream cũng rất hiếu kỳ đó.”

[Không, bọn em không hiếu kỳ]

[Em khá tò mò chuyện tình yêu của hai anh]

[Mấy câu hỏi sáo rỗng buồn nôn này bọn em không muốn kiên cường!]

Cung Tuấn giành trả lời trước: “Tôi thích người ngoan ngoãn nghe lời, không như một số người nào đó, không cho làm càng muốn làm.” Mấy chữ một số người nào đó này được gằn đặc biệt nặng.

[Em! Em ngoan ngoãn nghe lời!!! Lão Cung cưới em!!]

[Xỉn quá rồi anh ơi]

[Một số người nào đó????]

[Không cho làm càng muốn làm?????]

[Cứu mạng vẻ mặt của thầy Trương quá là đặc sắc rồi]

[Lộ quá rồi nha]

[Thật big gan]

[Aaaaaaa]

Rõ ràng trong lời Cung Tuấn nói có câu chuyện, cà khịa ai thì không cần nói cũng biết, Trương-cả đời hiếu thắng-Triết Hạn đương nhiên không nhận thua, không ngừng diss lại: “Sao mà trùng hợp vậy thầy Cung, anh cũng thích người ngoan ngoãn nghe lời, không vạch lá tìm sâu. Anh không thích bị người khác nói với mình giờ phải làm thế này; giờ phải làm thế kia; như vậy với anh mà nói rất khó chịu!”

Lần này đến lượt Cung Tuấn không vui: “Không để anh làm là vì tốt cho anh!”

“Bớt tự cho mình đúng đi!”

“Ấy em nói, người như anh thật sự không biết đúng sai!”

“Muốn làm thì làm, có sai à?”

[Sao lại cãi nhau rồi]

[Tình nhân thối mà thôi đừng để ý]

[Aaaaaaa ảnh yêu ảnh quá]

[Huhuhuhu tình nhân thối phải hạnh phúc đó]

[Hai người công khai luôn là được rồi đồ hết thuốc chữa!!!]

[Chị em lầu trên có mù không, cái này còn không tính là công khai?]

[Bay đâu, đem đến cục dân chính cho trẫm]

[Ôi cái này… Không cưới thì rất khó xong việc]

[Tiền cưới đã chuẩn bị] 

4

Nhờ có đạo diễn nhanh chóng quyết định cắt live, nếu không hai người này phải làm cho livestream nổ tung cho bằng được.

Bỏ quên tình hình nghiêm trọng, hai thầy đấu vẫn tiếp tục đấu võ mồm, càng đấu túi bụi.

“Ra ngoài! Tụi mình đánh nhau! Thua thì phải nghe lời em!”

“Nhào vô, anh sợ em chắc?”

“Thực lực 50 50 (cũng không phải), em còn lâu mới sợ anh! Nhào vô!”

Thật ra hai người chỉ là buông lời hù dọa người kia, không định động tay động chân thật.

Nhưng người ngoài ở phía trước nhìn thấy hai người trẻ tuổi năng lượng tràn đầy này muốn đánh nhau, lập tức tiến đến kéo hai người ra can ngăn.

Một nhân viên trong đó lúc kéo Trương Triết Hạn từ trên ghế xuống bất cẩn nhũn chân, Trương Triết Hạn bỗng không mượn được lực nữa nên mất thăng bằng, đầu gối có thương tích đập một chút vào mép ghế, Cung Tuấn thấy thế vành mắt muốn nứt ra, hô to: “Ấy, anh làm anh ấy đau rồi!!!”

Lời còn chưa hô xong, Trương Triết Hạn té xổm cả người xuống đất, vẻ mặt trong chớp mắt hơi trắng đi, cuộn người ôm đầu gối, cắn môi dưới rớm cả máu.

Cung Tuấn giãy ra khỏi xiềng xích của nhân viên, bước dài xông lên, thành thạo tránh chỗ đau, bế ngang Trương Triết Hạn ra ngoài.

Trương Triết Hạn xấu mặt xấu mũi giãy một cái: “Buông anh ra, không cần em xía vào.” Mặc dù vẻ mặt rất hung ác, trong giọng nói lại cất giấu đôi chút oan ức không thể nói rõ, đặc biệt là ánh mắt đo đỏ ở viền kia, nhìn một cái đã có thể khiến Cung Tuấn mềm lòng. 

“Đừng quậy, ngã là cho anh biết tay.” Cung Tuấn hiếm khi mà cứng rắn, dạy dỗ con mèo đang giương nanh múa vuốt thành dễ bảo.

Thật ra thì, để anh ấy đi đóng phim cũng không phải không được.

Anh ấy có mình rồi, mình sẽ chăm sóc anh ấy tốt.

Sinh lão bệnh tử,  răng môi gắn bó.

-Hết-

Bonus


“Ông chủ ơi! Sản phẩm nhà mình bán hết hàng rồi!”

“Làm sao thế?”

“Bảo là có mùi vị tình yêu!”

“???”

Wb hot search

#Lãng Lãng Đinh công khai

#Người yêu cãi cọ ngây thơ bao nhiêu

#Viên giặt XX có mùi vị tình yêu

Một chú Cún vội chạy ra nhặt đồ cho công chúa vì sợ công chúa đau chân

One thought on “(One-shot) Chồng chồng muôi thủng

  1. Petite Lapine

    “Rõ ràng là lừa chó vào giết”
    Cùng là phận cún như nhau mà sao cún Thanh Nhai lại ngược cún FA zẫyyyyy huhu 🤣🤣🤣🤣🤣

    Like

Gửi yêu và thương đến AIGV ❤

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s