(One-shot) Ông đây hôm nay không đi làm

Tác giả: 樱三

Dịch: Atlibby

Lại là Tiểu Vũ đáng thương


1.

Tôi nghỉ phép rồi.

Mấy năm nay vốn đã quen với lịch làm và nghỉ của ngôi sao, Trương Triết hạn nghỉ ngơi tôi nghỉ ngơi, Trương Triết Hạn đi làm tôi nghỉ ngơi ở chỗ nó đi làm, khụ, tôi đi làm cùng nó, không có vụ sáng 9 chiều 5, cũng chẳng nghỉ lễ nhà nước, cũng không thấy khổ gì mấy.

Nhưng tất cả đều thay đổi vào mùa hè ấy.

Vì vậy lúc nhận điện thoại của mẹ kêu tôi về tham gia hôn lễ con trai của bác hai gái tôi đồng ý ngay, mặc dù tôi không nhớ ngoại hình tên gọi của cái cậu tân lang này, ờm, đến cả bác hai gái trông như nào tôi còn nhớ không nổi.

Dù sao tôi cũng có lý do xin nghỉ vô cùng chính đáng.

Hết sức tránh xa đôi chim cu chết người đó. 

2.

Trương Triết hạn lấy làm lạ mà hỏi: “Xin nghỉ? Nhưng ngày đó tao quay show với Hứa Khải mày biết mà ha, mày thích Hứa Khải nhất mà!”

Tôi điềm tĩnh nói: “Vậy thì tiếc quá nhỉ, duyệt phép lẹ đi.”

Tâm tình muốn rời đi của tôi cấp thiết bao nhiêu chứ?

Nói như thế này đi ha, nếu như tôi nghỉ phép mà Hứa Khải tăng 5kg, tôi cũng vẫn không chút do dự mà nghỉ.

3.

Ờm, bổ sung tí, Hứa Khải tăng 5kg cũng đẹp trai bỏ xừ.

Bạn làm sao hiểu mùa xuân của nhan cẩu*.

(*Nhan cẩu: những người không đẹp nhưng đam mê người có ngoại hình đẹp)

4.

Trương Triết Hạn đoán chừng cảm thấy tôi là người xem trọng gia đình, duyệt phép cho tôi, hơn nữa còn dặn tôi mang nhiều ớt tươi dưới quê lên. 

Tôi nói: “Không thành vấn đề, tao lấy hạt giống đem về trồng cho mày còn được.”

Sự tích cực lạ thường của tôi dường như đã khiến nó sinh lòng trìu mến, Trương Triết Hạn thương xót nhìn tôi, nói: “Gần đây khổ cực rồi, nhân hai ngày này mà nghỉ ngơi cho tốt đi.” 

5.

Ngày nghỉ thứ nhất.

Đồng hồ sinh học mỗi sáng sớm đưa Trương Triết hạn đi đánh golf khiến tôi mới sáu giờ hơn đã tự động tỉnh dậy.

Tôi nằm trên giường tự tội nghiệp mình 3 giây, sau đó nhanh chóng nhắn một tin cho Cung Tuấn.

Tôi nói: “Hôm nay tôi nghỉ phép.”

Đầu kia đúng là cũng dậy rồi, đoán chừng đang hóa trang, trả lời rất nhanh: “Oa, chúc mừng anh Tiểu Vũ.”

Tôi nói: “Cậu biết nghỉ phép có nghĩa là gì ha?”

Cung Tuấn đáp: “? Biết ạ.”

Tôi tiếp tục bổ sung: “Chính là bất cứ tin tức gì về Trương Triết Hạn, nó ăn gì làm gì vui hay không tôi cũng không biết, bởi vì tôi không ở đó, hiểu chưa?”

Cung Tuấn nói: “Hiểu rồi hiểu rồi, chúc anh nghỉ phép vui vẻ.”

Tôi hài lòng buông di động, tính ngủ tiếp.

6.

Vừa lật người một cái, di động đã vang lên.

Cung Tuấn đầu bên kia điện thoại hét với tôi: “Tại sao! Tại sao bên cạnh Triết Hạn có Hứa Khải? Triết Hạn không nói với em là có Hứa Khải!”

Tôi không nói lời nào mà cúp máy, bình tĩnh tắt di động.

7.

Tôi ngồi trên tàu cao tốc, nghe bác gái bên cạnh bật loa di động: “Cưỡi tàu điện bôn ba trên đường, ban mai chiếu rọi tôi theo gió tung bay~ tâm tình tôi thoải mái không gì bằng, một đường băng băng một đường hoan ca~” 

Vô cùng hợp cảnh, khiến người say mê, thậm chí tôi muốn lấy bao lì xì ra bỏ vào thêm 1000.

8.

Tôi lấy một cái di động khác chơi game với Trương Tô.

Trương Tô nói: “Sao mày còn ở đây chơi game, Triết Hạn và Hứa Khải chung màn ảnh đã lên hot search rồi.”

Tôi nói: “Hả? Cũng có phải tao với Hứa Khải chung màn ảnh đâu.”

Trương Tô nói: “Không phải, vậy Cung Tuấn không kiếm mày?”

Tôi cười: “Tao nghỉ phép, cậu ta tìm không được.”

Trương Tô hết hồn: “Đệt, vậy chắc cậu ta không tìm tao đâu ha?”

Tôi cạn lời: “Mày có phải trợ lý Trương Triết Hạn đâu, cậu ta tìm mày làm gì.”

Thật là, làm như Cung Tuấn là oan hồn lấy mạng ấy.

Trương Tô thở dài một hơi, đê tiện nói: “Ờm, đúng ha, tao vốn cũng không phải trợ lý của Trương Triết Hạn mà ~”

Tôi mới phản ứng được là thằng này nó đang giễu mình, cho nên nói: “Đợi lát nữa tao sẽ lấy ảnh mày giả gái trên stream dán vào mọi ngóc ngách trong trường cũ của mày.”

9.

Tôi nghĩ chắc là tôi bị hành hạ đến mức sinh tật rồi.

Bởi vì tôi ngồi xem nghi thức buổi lễ, gì mà ký ức ngọt ngào của tân lang tân nương, mắt đi mày lại, trao nhẫn, cô gái bên cạnh tôi cảm động đỏ cả mắt rồi, đầu tôi chỉ có ba chữ:

Vậy thôi hả. 

10.

Lúc ăn cơm quả là có một con bé họ hàng lại xin ảnh có chữ ký của Trương Triết Hạn.

Tôi chuẩn bị từ sớm, rộng rãi đưa cho vài tấm.

Sau đó có cô bé hỏi: “Có ảnh ký tên của Cung Tuấn không?”

Tôi không vui vẻ nói: “Đi hỏi Trương Triết Hạn ấy.”

Không liệu được phía sau có người nói tiếp một câu: “Vậy có ảnh chụp chung có chữ ký của Cung Tuấn và Trương Triết Hạn không?”

Tôi mỉm cười với cô bé: “Em gái, sắp thi tốt nghiệp chưa? Em xếp hạng mấy? Yêu sớm bị ba mẹ phát hiện rồi sao? Hay vẫn chưa yêu sớm?”  

11.

Dư Tiểu Vũ hôm nay, là Nữu Hỗ Lộc Tiểu Vũ đã nghỉ phép. 

12.

Ăn xong nửa bữa cơm thì nhận video call của Trương Triết Hạn.

“Di động làm việc vẫn còn tắt cơ, được quá Dư Tiểu Vũ, nghỉ phép dứt khoát ghê.” Trương Triết Hạn đầu toàn là bong bóng xà phòng xuất hiện trên màn hình.

“Ông đây hôm nay không đi làm, ầy, ngang ngược vậy đó.” Trước mặt nó tôi bắt đầu ăn tôm hùm.

“Đừng ăn nữa, không cho ăn! Tao chơi đói muốn chết đây,” Trương Triết Hạn ngoắt ngoắt về phía ngoài màn hình, “Đây, cho mày xem cái này hay lắm.”

Sau đó tôi thấy được Hứa Khải ngoan ngoãn bị nó lôi vào trong màn hình.

Tôi nhanh chóng bỏ tôm hùm xuống.

“Chào anh Vũ.”

“Chào anh Hứa, chào anh Hứa.”

Trương Triết Hạn nghe bọn tôi chào hỏi thì cười ngặt nghẽo, “Hứa Khải, có thích không?” Nói đoạn thì vuốt đầu mình, bắt bong bóng xuống bôi lên đầu Hứa Khải, “Ầy, sao nào, giờ còn thích không?”

“Anh nói xem anh ấy có phải có độc không!” Hứa Khải giãy ra, bị Trương Triết Hạn vững vàng đè xuống, không thể nhúc nhích, Trương Triết Hạn đẩy cậu ta nhưng vẻ mặt lại khiêu khích tôi, “Nghỉ phép còn vui không? Có hối hận không?”

Tôi im lặng một chốc, nói: “Nào chỉ có độc.”

Tôi thấy cả người Trương Triết Hạn đều sắp leo lên thân Hứa Khải rồi, không khỏi nghĩ tới chuyện hai người bọn họ cùng màn ảnh lên hot search mà Trương Tô nói cho.

Cung Tuấn e rằng đã phát điên.

“Tôi đi trước đây anh Vũ, lần sau hẹn chơi bóng.” Hứa Khải không chịu nổi nữa, cố gắng di chuyển ra ngoài màn hình.

“Được,” Tôi phất tay, “Thiên Cổ Quyết Trần rất hay, tôi chắc chắn sẽ mua VIP!”

“Anh em!” Hứa Khải giơ tay làm dấu like cho tôi.

13.

“Sơn Hà Lệnh sao mày không mua VIP?” Trương Triết Hạn đen mặt chất vấn.

Tôi bình tĩnh nói: “Ông đây đã xem VIP ở hiện trường rồi, cả đời này không muốn nhìn lần thứ hai.”

Trương Triết Hạn nói: “Đợi lát nữa tao đi ăn hiếp Hứa Khải.”

Tôi nói: “Chắc là thôi đi, hôm nay tao không đi làm, cho nên có lẽ mày vẫn chưa biết, mày và Hứa Khải cùng màn ảnh lên hot search rồi, đêm nay Cung Tuấn nhất định sẽ điện thoại tính sổ mày.”

Trương Triết Hạn sửng sốt: “Em ấy cũng là fan Hứa Khải?”

Tôi không nhịn được vỗ tay cho nó: “Không, cậu ta là fan toxic của Trương Triết Hạn.”

Trương Triết Hạn lần này mới ờ một tiếng, theo bản năng sờ đầu, lại chà được một tay bong bóng, không biết chà tay đấy đi đâu, “Chậc, sơ suất quá, chỉ muốn chọc mày thôi không nghĩ tới chuyện kia.”

“Trước tiên mày giúp tao ổn định em ấy, tao còn phải quay show.”

Tôi thấy Trương Triết Hạn bắt đầu thậm thụt bôi bong bóng lên cây cột kế bên.

“Hôm nay ông đây không đi làm!” Tôi quát, “Còn nữa, mày mẹ nó đi hỏi xin cái khăn tắm đi!”

“Toàn mày hỏi giúp tao.”

“Hôm nay ông đây không đi làm!!!”

14.

Tôi gặm tôm hùm, nghĩ chút vẫn mở lại cái di động kia.

Tôi muốn xem xem Cung Tuấn còn bình thường hay không.

Cậu ta đúng là gửi rất nhiều tin cho tôi, link hot search, vấn đề lằng nhằng gì đó thì tôi không xem, kéo thẳng xuống dưới, gặp được câu gần sau chót: “Tại sao!!!” vô cùng mạnh mẽ.

Thời gian cách rất lâu, đoán chừng đang quay phim, sau đó tin cuối cùng là: “Anh có wechat Hứa Khải không?”

Đúng là anh giai này không bình thường. 

15.

Tôi nghĩ mấy cái lịch sử trò chuyện này đều phải screenshot lưu lại, đến hôn lễ chắc hẳn sẽ là tư liệu hồi ức tuyệt đẹp.

Nghĩ xong tôi phải thắng gấp một cái, má ơi, có lẽ đây chính là hội chứng Stockholm rồi. 

16.

Tôi có đôi chút ảo não, thế nên tính châm dầu vào lửa.

Tôi trả lời: “Chỉ là, Trương Triết Hạn không muốn sống nữa rồi, không hề giữ kẽ với Hứa Khải nhà chúng ta! Cậu phải trừng phạt nó cho tốt!”

Qua lâu thật lâu, Cung Tuấn mới trả lời: “Anh cũng không cần nói Triết Hạn vậy, hai người đó cũng chỉ là lên cùng xe ngồi gần nhau chút mà thôi, em nhìn ảnh leak cũng không có khoác khoác ôm ôm cọ cọ gì mà, hồi đầu em với Triết Hạn quá trớn nhiều lắm.”

Đồ tôi ăn không lên không xuống mà mắc luôn tại cổ họng, quả cua này của cậu ta quá gắt, xe cũng đã đâm vào rào bảo vệ bay ra ngoài rồi.

Tôi nhớ lại cú video call Trương Triết Hạn gọi vừa nãy, trong đó nó khoác khoác ôm ôm cọ cọ với Hứa Khải, trong lòng thầm chúc phúc Cung Tuấn, hy vọng cậu ta lúc xem phát sóng không khóc ra tiếng.

Tôi nói: “Rất tốt, tôi muốn là muốn tâm thái này của cậu.”

Cung Tuấn nói: “Em xem ảnh thấy bên đấy nắng nóng quá, anh nhớ che dù cho Triết Hạn, dặn anh ấy uống nhiều nước.”

“Hôm nay ông đây không đi làm!”

“À em quên mất, xin lỗi anh Tiểu Vũ.”

17.

Tối đó trên đường về nhà cùng ba mẹ.

Mẹ tôi đột nhiên hỏi: “Trên mạng nói Triết Hạn đang yêu đương với một nam diễn viên đóng chung phim, có thật hay không vậy?”

Tôi suýt nữa làm rớt di động, không đổi sắc nói: “Giả đó.”

“Giả sao?”

“Giả, hai người đó quan hệ vô cùng lỗi, vừa gặp đã muốn động tay chân, nếu không phải là con kéo Triết hạn ra hai bọn họ đã lao vào vật nhau rồi.”

Hiện trường biến thành vô cùng khó coi.

Mẹ tôi ngạc nhiên ớ một tiếng, liên tục bảo đáng tiếc: “Có điều thằng nhóc đấy trông rất được, xứng đôi.”

Đừng ship nữa đừng ship nữa được không!

18.

Chuyện đến lúc này, tôi bắt đầu nghi ngờ tính chân thật về ngày nghỉ của tôi.

Giống như nghỉ rồi, vừa giống như hoàn toàn không nghỉ.

Cả người lại còn rất mệt mỏi.

Tôi nghĩ nơi nào mới có thể khiến tôi thoát khỏi hồng trần gột rửa linh hồn đây?

Sáng sớm ngày thứ hai tôi đi chùa Sùng Khánh.

Chủ yếu là gần đây nhiều bệnh tật không may, cái mông và linh hồn đều tổn thương mệt mỏi như nhau, muốn đi cầu bình an.

19.

Tôi đang ăn mì chay trong chùa, cảm thấy tâm trạng bình tĩnh không ít.

Trương Triết Hạn lại gọi đến.

“Em ấy mua cái hot search này là có ý gì? Kiếm chuyện với tao? Hôn thành như thế này còn không biết ngượng mà mua hot search? Hôm qua không phải ổn rồi sao còn chúc ngủ ngon muah muah mà! Mày nói coi có phải nhỏ nhen giả bộ rộng rãi không?”

Tôi không dưng bị tấn công một phát, lẫn trong đó còn có mảnh vụn cẩu lương tôi không muốn ăn. Nhăn mặt đi xem hot search hôm nay, được rồi, cảnh hôn của Cung Tuấn và Tống Y Nhân.

Tôi nói: “Mày tự đi mà hỏi cậu ta hỏi tao làm gì?”

Trương Triết Hạn nghe phía bên tôi phát ra tiếng chuông, chậc một cái: “Mày đang ở trong chùa à, không phải muốn đi tu đó chứ?”

Tôi nói: “Không sai, nhìn rõ hồng trần rồi, ăn đủ đau khổ vì tình rồi.”

Trương Triết Hạn nói: “Ớ, vậy trước khi quy y mày có thể gửi ớt cho tao cái đã không?”

Tôi nói: “Cút.”

Trương Triết Hạn bèn cười haha một trận, lại nói: “Tao không nghe điện thoại của Cung Tuấn, em ấy phải kiểm điểm lại cho tao! Tức chết luôn! Tao cũng đâu có cảnh hôn với Hứa Khải!”

Tôi nghe đến não ong lên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày mà có cảnh hôn với Hứa Khải tao đi tu liền!”

Trương Triết Hạn vui vẻ: “Xì, cái câu này của mày…”

“Trương Triết Hạn!”

“Hahahaha không giỡn với mày nữa chiều quay về đi làm sớm tí.”

Lúc tôi đã muốn cúp cái cuộc gọi xúi quẩy chết giẫm này, Trương Triết Hạn lại nói: “Ế hay là mày giúp tao treo lụa đỏ lên cây ở sân miếu đi, viết tên tao với Tuấn Tuấn, thắt chặt chút.”

“Hôm nay ông đây vẫn chưa đi làm! Không làm bảo vệ tình yêu cho hai bọn mày!”

20.

Điện thoại chưa kịp đặt xuống, đến Cung Tuấn gọi sang.

“Anh Tiểu Vũ! Triết Hạn không nghe điện thoại của em, làm sao đây!”

Tôi day day ấn đường: “Cậu mua hot search à?”

Cung Tuấn thở dài một hơi: “Ây da không phải, em phí tiền cho cái này làm gì!”

“Để Trương Triết Hạn ghen?”

“Anh ấy ghen?” Cung Tuấn cao giọng, thỏa mãn được hai giây rồi lại ỉu xìu, “Thật sự không phải em mua, phía làm phim mua đó, phim sắp lên sóng ở Thái.”

“Quá xấu hổ đến chết người, có điều hiện giờ em hôn cũng tốt lắm rồi Triết Hạn dạy em đó…”

“Được rồi được rồi,” Tôi nhanh chóng kêu dừng, “Nó không tức giận mấy, mới còn kêu tôi treo lụa cầu duyên trong miếu cho hai người mà.”

“Hả? Anh Tiểu Vũ, anh chắc không phải là… sắp làm việc ở chùa chứ? Em tưởng anh thật sự chỉ muốn xin nghỉ…”

Má nó, tôi cảm ơn cậu còn nhắc tới đi tu một cách uyển chuyển thế này.

Tôi không khỏi bắt đầu ngờ vực có phải mặt tôi thật sự trông giống muốn đi tu? Đây chẳng lẽ là lý do tìm không được bạn gái?

“Không có,” Tôi buồn bã nhìn cái bát, “Tôi chỉ là… lại ăn mì thôi.”

“Ò,” Cung Tuấn thở ra, “Vậy anh Tiểu Vũ… lụa đỏ đã buộc chưa?”

21.

Thôi vậy, vẫn là quay về đi làm thôi. 

2 thoughts on “(One-shot) Ông đây hôm nay không đi làm

Gửi yêu và thương đến AIGV ❤

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s