Động cơ giết người 16-18

Part này sửa mãi vẫn không suông, thôi các chế đọc tạm đi nhé.

Tác giả: Mục Khanh Y

Chuyển ngữ: GV

Chương 16

 

Lúc ra khỏi văn phòng luật sư cũng đã gần đến giờ ăn trưa rồi.

 

Thường thì nguyên tắc của chúng tôi là nếu có thể chạy về cục ăn chực thì phải chạy về ăn chực cho bằng được, nếu thực sự không thể chạy về  ăn chực mà phải dùng cơm bên ngoài thì nhất định phải nhớ giữ hóa đơn lại. Hơn nữa tiêu chuẩn dùng bữa còn phải kiểm soát chặt chẽ sao cho dưới hai mươi tệ hai người, vì nếu vượt mức thì cục sẽ không ứng tiền đâu.

 

Tôi và Lưu Ly tìm đại một quán cơm nhỏ ngồi xuống ăn cơm.

 

Chúng tôi gọi củ sen ninh sườn, nấm mèo xào thịt lát, gỏi dưa chuột và rau muống xào chay, thêm hai bát cơm rồi bắt đầu đánh chén.

 

Ngồi xung quanh chúng tôi đều là các nhân viên văn phòng ở gần đó, trông ai cũng mặt mũi nhợt nhạt, tinh thần uể oải. Lưu Ly ngồi giữa bọn họ, mặc một chiếc áo bành tô màu đỏ, trắng trẻo nõn nà, làn môi đỏ thắm, trông nàng hệt như một cô tiểu thư đang xuống dân gian trải nghiệm cuộc sống.

 

Tôi không thể không thừa nhận có một số người tự luyến là có lý do của họ. Lưu Ly cũng như Lý Tín Như, họ quả thực đều có điểm đáng để tự luyến.

 

“Hình như mọi người đều đang nhìn chúng ta.” -Lưu Ly nói: “Cảnh sát ăn cơm thì có gì đáng xem đâu chứ.”

 

“Vì chúng ta là trai xinh gái đẹp.” -Tôi nói.

 

“Bớt đỏm dáng đi.”

 

“Nhưng nói thật, Lưu Ly cô quả thực không thể lấy chồng một cách tùy tiện, đừng lấy cảnh sát hay giáo viên trung học.” Húp một ngụm canh thịt, tôi nói với Lưu Ly.

 

“Ồ?” -Lưu Ly nhướng mày.

 

“Nếu lấy cảnh sát, cả đời cô sẽ phải đến ăn cơm ở những nơi thế này. Nhưng cô và chỗ này hoàn toàn chẳng ăn nhập với nhau. Cô hoàn toàn không phù hợp để ở đây. Giống như đột nhiên nhìn thấy một nhánh mẫu đơn trong chợ vậy.”

 

“Cậu đúng là tri kỷ của tôi.” -Lưu Ly cười tủm tỉm.

 

“Những phụ nữ như cô lẽ ra phải được xa xỉ, được lười nhác, được bảo bọc bởi vật chất và tiền bạc, cô có thứ phẩm chất đó.”

 

“Phẩm chất gì?”

 

“Phẩm chất được sống cuộc sống quý tộc khác với người thường.” -Tôi nói một cách nghiêm túc.

 

Lưu Ly tươi cười rạng rỡ.

 

“Trần Tử Ngư, cậu biết cách dỗ dành con gái thật đấy. Nếu cậu không phải là một gã cảnh sát nghèo, tôi nhất định sẽ chỉ lấy mình cậu.”

 

Tôi cũng cười.

 

“Thì đó, nếu tôi là hoàng tử, nhất định sẽ dốc sức theo đuổi cô.”

 

“Tôi cũng chẳng cần cậu là hoàng tử, có mấy triệu tệ là đủ rồi. Nể tình cậu trông cũng đẹp trai, tôi có thể nới lỏng yêu cầu ra cho cậu.”

 

“Thật là một cô gái tốt thấu tình đạt lý.”

 

“Ưu điểm của tôi còn nhiều lắm, từ từ mà khám phá đi.”

 

Sau khi cười nói một lúc, chủ đề của chúng tôi lại quay trở về với vụ án.

 

“Hình như bây giờ vụ án ngày càng rõ ràng hơn rồi.” -Tôi nói: “Tình cảm vợ chồng Lý Tín Như không hề tốt, đây là điều dễ thấy. Trên thực tế thì Lý Tín Như có rất nhiều người đàn bà bên ngoài và vợ anh ta thì chắn chắn biết rất rõ điều đó. Thế nên họ mới thường xuyên cãi nhau.”

 

“Thế chuyện Viarga phải giải thích thế nào đây?” -Lưu Ly nói: “Chỗ này chẳng phải rất mâu thuẫn sao? Nếu anh ta là loại đàn ông rất “cừ” với phụ nữ thì tại sao lại phải sử dụng Viagra?”

 

“Có lẽ chính vì anh ta rất lăng nhăng nên mới cần một nguồn tinh lực vô cùng vô tận.”

 

“Đàn ông đúng là một giống quái gở.”

 

“Tôi đồng ý.” -Sau đó tôi lại nói: “Bây giờ chúng ta đã biết Lý Tín Như rất háo sắc. Liệu có thể nào anh ta lại có quan hệ gì đó với Lý Nhiễm, sau đó bị vợ anh ta phát hiện, dẫn đến hận cũ thù mới, căm phẫn giết chồng không?”

 

“Cậu cố chấp thật đấy.”

 

“Bây giờ điều chúng ta phải làm chính là phải biết được trong vòng một ngày một đêm trước khi Lý Tín Như chết anh ta có cãi nhau với vợ mình không. Trong lúc vợ chồng cãi nhau mà lỡ tay giết người cũng là chuyện thường gặp.”

 

“Nhưng tại sao Lý Tín Như lại mặc đồ đi chơi? Anh ta đã đi đâu?”

 

“Có lẽ anh ta vốn chưa thay đồ ngủ, vợ anh ta cố tình làm thế để tung hỏa mù.” -Tôi nói.

 

“Hình như cậu rất có thành kiến với vợ anh ta?”

 

“Cái này gọi là kinh nghiệm.”

 

“Thế chúng ta còn đợi gì nữa? Tại sao không triển khai hành động với vợ anh ta đi?”

 

Tôi ngẩn người một lát.

 

Lưu Ly nói đúng. Thực ra đến giờ trong lòng tôi cũng đang hoài nghi rốt cuộc có phải do vợ anh ta làm không? Tôi cũng không chắc lắm.

 

Lúc này, điện thoại của tôi reo lên.

 

Là một đồng nghiệp khác bên ban chúng tôi gọi đến.

 

“Trần Tử Ngư, lại có một vụ án mạng.”

 

 

Chương 17

 

Vụ án mạng xảy ra vào khoảng từ ba đến bốn giờ sáng đêm hôm trước. Nạn nhân Chu Khiết Khiết lúc còn sống nhất định là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Bây giờ tuy mặt mũi trắng bệch, đầu tóc rối bù, cơ thể cứng đờ, nhưng trông cơ vẫn hết sức thanh tú. Vì là mùa đông nên thi thể vẫn chưa thối rữa. Cách thức tử vong của cô và Lý Tín Như hoàn toàn giống nhau, đều bị một con dao dưa hấu một nhát đâm xuyên qua bụng. Cô mặc đồ ngủ nằm trước cửa phòng khách, hiện trường cũng không có dấu vết vật lộn.

 

Có vẻ như ai đó gõ cửa, cô mở cửa ra, không ngờ thứ đang chờ đợi cô lại là một con dao dưa hấu. Nhưng ở đây có vài chỗ đáng ngờ. Ai lại gõ cửa nhà cô vào lúc giữa đêm? Liệu nửa đêm nửa hôm một cô gái có bò dậy mở cửa với chiếc áo ngủ trên người mà không hỏi đối phương là ai không?

 

Cô vẫn chỉ là một cô sinh viên, có điều không ở trong ký túc xá của trường mà ra thuê nhà ở riêng. Cô đã cả ngày không đi học, bạn thân cô tưởng cô bệnh, sau khi tan học bèn đến thăm cô, gõ cửa thì không ai trả lời. Thế là họ bỏ đi. Ngày hôm sau cô vẫn không đến trường, lúc bấy giờ bạn thân cô mới cảm thấy có chút kỳ lạ, lại chạy đến gõ cửa, vẫn không ai trả lời. Họ nhìn thấy có vài dấu đỏ thẫm trên tấm thảm chùi dép trước cửa, hình như là tràn từ phía trong ra, thì mới bắt đầu thấy sợ. Họ quay về báo với thầy cô, thầy cô báo cảnh sát, lúc mở cửa ra thì thấy Chu Khiết Khiết nằm ở trước cửa.

 

Sau khi bị thương, cô đã đổ rất nhiều máu, theo tình hình thì còn giãy giụa lết được vài bước, có lẽ là muốn bò đi gọi điện thoại cầu cứu, nhưng cô dần mất sức, nên đã nằm co ro ở đó và chết đi trong sự bất lực.

 

Nhà của Chu Khiết Khiết cách nhà Lý Tín Như nếu lái xe thì chỉ cần nửa tiếng đồng hồ. Hơn nữa cách thức và thời gian tử vong của họ giống nhau như vậy, liệu hai vụ án giết người này có quan hệ gì không?

 

Từ chỗ bạn học và thầy cô của Chu Khiết Khiết, chúng tôi nhanh chóng biết được là Chu Khiết Khiết từng thực tập ở văn phòng luật sư của Lý Tín Như một tuần.  Và sau đó không bao lâu thì Chu Khiết Khiết dọn khỏi ký túc xá của trường. Thường thì sinh viên đều sẽ chia sẻ tiền thuê nhà với người khác, nhưng cô lại thuê riêng một căn-nhà-một-khách-một-ngủ điều kiện rất khá khẩm. Cô là người Sơn Đông, bố mẹ đều thuộc tầng lớp có mức lương trung bình, khi không cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Nghe bạn thân cô nói thì dường như Chu Khiết Khiết đang hẹn hò một cách rất bí mật, rất nồng nhiệt. Ngày xưa Chu Khiết Khiết là một cô gái rất mộc mạc, sau khi yêu đương thì bỗng dưng ăn diện hết sức xinh đẹp, tiêu tiền cũng bắt đầu phung phí hẳn, người đàn ông đó còn mua cho cô một chiếc di động Motorola. Nhưng họ không biết rốt cuộc người đàn ông đó là ai.

 

Chúng tôi đặt ra giả thuyết sơ bộ là Lý Tín Như chính là người yêu bí mật của Chu Khiết Khiết. Sau đấy, người nào đó đã biết được chuyện tình vụng trộm của Lý Tín Như, bèn mang theo sự đố kỵ và căm phẫn, dùng dao giết chết đôi gian phu dâm phụ này. Như thế cũng có thể giải thích chuyện Lý Tín Như mặc áo sơ mi đi chơi lúc chết. Y nhất định là đã đợi vợ ngủ rồi lét lút chuồn ra ngoài, kết quả là sau khi về nhà thì bị người ta giết chết. Người đó là ai ư? Khả năng lớn nhất chính là Lý Mai, nhưng cũng không loại trừ những cô tình nhân khác của Lý Tín Như mà chúng ta không biết. Chẳng hạn như cô Ngải, cô ta cứ nhấn mạnh Lý Tín Như là một vị quân tử, không có chút ý đồ nào với cô, làm sao ta biết liệu cô có đang cố tình phủi sạch quan hệ hay không? Có lẽ cô ta chính là một trong những người tình của Lý Tín Như, nhưng lại mạnh miệng phủ nhận mối quan hệ này một cách khôn khéo, làm chúng ta tưởng rằng cô ta không có động cơ giết người.

 

Tôi nghĩ đến buổi trưa cuối cùng của Lý Tín Như trong lúc còn sống mà cô Ngải nói, hình như lúc ấy y đang gọi một cú điện thoại thần bí. Thế là tôi bèn nhờ đồng nghiệp ra cục điện tín kiểm tra tất cả các cuộc điện thoại của văn phòng Lý Tín Như hôm đó. Gọi đến và gọi đi, đều lấy cả về.

 

Tôi xin bạn của Chu Khiết Khiết số máy của cô lúc còn sống, rồi ghi lại vào sổ.

 

Sau khoảng chừng một tiếng đồng hồ, đồng nghiệp gọi điện phúc đáp tôi. Trên danh sách điện thoại của Lý Tín Như đúng là có số điện thoại của Chu Khiết Khiết.

 

Tất cả suy luận đều đã được chứng thực. Gã bạn trai bí mật của Chu Khiết Khiết là Lý Tín Như. Trưa hôm đó Lý Tín Như đang gọi điện cho Chu Khiết Khiết thì bị cô Ngải bắt gặp, thế nên Lý Tín Như mới bực dọc bỏ điện thoại xuống.

 

Hai vụ án giết người có thể khẳng định là do cùng một người gây nên.

 

 

Chương 18

 

Chiều hôm đó vốn định đi điều tra Trình Minh, bạn thân của Lý Tín Như, thì bỗng dưng xảy ra vụ án mạng thứ hai nên phải hoãn lại.

 

Giải quyết xong chuyện bên này cũng đã gần bảy tám giờ rồi.

 

Tôi vừa lẩm ba lẩm bẩm về “phí tăng ca, phí tăng ca”, vừa đi thay thường phục.

 

Tiền quả thực vô cùng quan trọng đối với tôi, đối với loại người có cuộc sống về đêm trụy lạc như tôi.

 

Mẹ tôi sau khi mất đã để lại cho tôi một số tiền nhỏ, trước khi bố tôi tái hôn cũng lén lút cho tôi một số tiền nhỏ. Nhưng mấy năm nay xàng qua xàng lại, trong số tiết kiệm giờ chỉ còn lại hai ba chục nghìn.

 

Kệ thây nó chứ, hôm nay có rượu hôm nay say.

 

Mang theo tâm trạng đó, tôi đẩy cánh cửa kính quán bar mà bình thường hay lui đến. Một mùi hương vẩn đục quen thuộc, trộn lẫn giữa mùi rượu, mùi thuốc lá, mùi mồ hôi, mùi nhà xí và mùi xịt phòng hương tinh dầu nhân tạo xộc thẳng vào mặt, bao bọc lấy tôi.

 

Ông chủ quán bar tên A Văn vừa nhợt nhạt vừa gầy yếu đang đứng sau quầy bar và đã nở một nụ cười với tôi.

 

Tôi không thích nghĩ đến chuyện ngày mai cho lắm.

 

Thế nên tôi thích công việc cảnh sát này. Vì nó có tính nguy hiểm nhất định. Nếu có một ngày tôi thực sự hy sinh anh dũng trong lúc phá án, đó cũng chưa chắc không phải là một chuyện tốt.

 

“Vẫn chưa ăn cơm phải không?” -A Văn ngồi xuống đối diện tôi, hỏi tôi. Giọng điệu của cậu ấy cứ như là vợ tôi vậy.

 

Nhưng cậu ấy tốt hơn một người vợ nhiều. Lúc bạn muốn hút thuốc, cậu ấy sẽ đưa bật lửa cho bạn. Lúc bạn muốn uống rượu, cậu ấy sẽ mở cho bạn một chai XO. Cậu ấy chẳng những không quản thúc bạn mà còn chiều bạn tất tần tật. Nếu bạn chưa ăn cơm, cậu ấy sẽ sai tiểu đệ mình đi mua cơm hộp cho bạn. Chỉ cần bạn đưa tay ra, cậu ấy sẽ đưa ngay cho bạn tờ báo hôm nay. Chỉ cần bạn vui, cậu ấy sẽ ngồi chém gió thâu đêm với bạn về bóng đá hoặc quân sự. Nếu bạn muốn, có lẽ cậu ấy còn có thể ngủ với bạn nữa.

 

“Mua một hộp cơm, thêm hai quả trứng rán.” -Thấy tôi gật đầu, cậu ấy lập tức dặn dò tiểu đệ dưới trướng mình.

 

Sau đó, cậu ấy quay sang vừa cười tủm tỉm vừa nói với tôi: “Trước khi uống rượu, ăn chút gì đó sẽ tốt hơn.”

 

Tôi châm một điếu thuốc, nhìn ra xung quanh.

 

“Đinh Đinh không ở đây?” -Tôi hỏi.

 

“Đinh Đinh hôm nay không đi làm, đang nghỉ phép.” -A Văn dịu dàng trả lời.

 

Tôi biết tỏng cậu ấy đang nói dối nhưng cũng chẳng so đo làm gì.

 

Đinh Đinh là tiểu đệ mà tôi thích nhất ở chỗ họ. Khung xương của cậu ta rất mảnh dẻ, khuôn mặt chỉ to chừng bàn tay, da dẻ vừa trắng lại vừa mịn, mắt và môi đều rất nhu mì. Cậu ta cũng là tiểu đệ xảo quyệt khôn lanh nhất dưới trướng A Văn. Cậu ta rất biết cách làm nũng, hai năm nay đã cào được không ít tiền ở chỗ tôi. Tôi tin chắc rằng cậu ta cũng cào được không ít tiền từ tay những vị khách khác. Hôm nay cậu ta không ở đây, rất có thể là vì một lão già lắm tiền nào đó đã hẹn cậu ra ngoài. Cậu là đầu bảng dưới trướng A Văn, có không ít người từng đề nghị bao nuôi cậu, nhưng tiểu yêu tinh này tính toán một hồi thì thấy bị bao chẳng hời chút nào, vẫn là bán cho từng người một kiếm được nhiều nhất nhanh nhất.

 

Từ khi quen biết Đinh Đinh, tôi căn bản không đi các quán khác nữa. Hễ có thời gian là lại muốn đến chỗ A Văn tìm cậu ta.

 

Bờ vai của Đinh Đinh gầy vô cùng, cảm giác lúc ôm vào lòng nhẹ đến mức khiến người khác mê luyến. Lúc phang cậu ta từ phía sau, tôi thích ngắm nhất là bờ mông be bé trăng trắng và cả vòng eo mảnh mai uyển chuyển như một con rắn nước mềm mại ngoằn ngoèo của cậu.

 

5 thoughts on “Động cơ giết người 16-18

  1. Cuối cùng cũng đến chỗ có tính đam mỹ r :v Tui rất đặt kì vọng vào anh đấy “anh Trình” TvT

    Mình đọc thấy xuôi lắm hay là tại tiêu chuẩn thấp quá 😕

    P/S: hai đêm thao thức đợi người TvT ai ngờ lại ra vào lúc dương khí hưng thịnh như này TvT

    Liked by 1 person

Gửi yêu và thương đến AIGV ❤